Đến tham dự phiên tòa xử em trai và đồng bọn, Hiền nảy sinh ý định lừa đảo bằng cách nhận tiền chạy án cho một người trong số các bị cáo gây án.
Phiên tòa vắng lặng chỉ có bị cáo và Hội đồng xét xử, do bị cáo đang được tại ngoại nuôi con nhỏ nên cũng không có cảnh sát dẫn giải. Đó là bị cáo Nguyễn Thị Thu Hiền (SN 1976, trú thôn Như Xuân, xã Vĩnh Phương, TP Nha Trang) được đưa ra xét xử theo đơn kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt về tội "Lừa đảo chiếm đoạt tài sản".
Em đi tù vì tội “Cố ý gây thương tích”
Theo hồ sơ, khoảng 19h30’ ngày 15/9/2012, Nguyễn Minh Trí (SN 1993, trú thôn Như Xuân, xã Vĩnh Phương, Nha Trang) cùng Lê Hồ Tuấn Duy (SN 1993, trú thôn Đắc Lộc, xã Vĩnh Phương, Nha Trang), Hồ Chí Nam (SN 1994, trú tổ 2, thôn 1, Diên Phú, huyện Diên Khánh) và Võ Kim Trinh vào quán Seven thuộc thôn Phú Ân Nam 4, xã Diên An, huyện Diên Khánh để uống cà phê.
Tại đây, nhóm của Minh Trí gặp lại “cố nhân” là Nguyễn Trọng Dương đang ngồi uống cà phê cùng bạn, Duy chỉ và nói cho Minh Trí biết trước đây đã bị Dương đánh và hỏi Minh Trí “có đánh Dương không” Trí bảo “đánh thì đánh”. Do thấy nhóm của Dương đông người nên Minh Trí điện thoại cho Hồ Chí Trung (anh của Nam, SN 1992, trú tổ 2 thôn 1 Diên Phú, Diên Khánh) và Nguyễn Văn Dũng (SN 1995, trú tổ 2 thôn 1, xã Diên Phú, Diên Khánh) bảo đến để đánh Dương. Dũng rủ thêm Nguyễn Đức Trí (SN 1988, trú tổ 2 thôn 1, Diên Phú, Diên Khánh), Hoàng Quốc Huy (SN 1995, trú tổ 2 thôn 1, Diên Phú, Diên Khánh) và Lê Văn Thuần (SN 1994, trú tổ 2 thôn 1, Diên Phú, Diên Khánh) cùng đi đánh nhau, cả nhóm đồng ý.
Trước khi đi, Đức Trí về nhà cầm theo một cây mã tấu, Trung cầm theo một cây rựa. Thuần điều khiển xe máy chở Dũng và Trí, Huy điều khiển xe máy chở Trung cầm theo hung khí đến quán cà phê Seven.
Đến trước quán, nhóm của Dũng gặp Duy, Minh Trí, Nam, Trinh đi ra. Duy nói với Dũng “thằng trước đây đánh tao đang ngồi trong quán, tụi bay vào đánh nó cho tao”. Sau đó Minh Trí dẫn Dũng, Huy, Đức Trí, Trung, Nam đi vào quán để đánh Dương còn Thuần, Duy, Trinh thì đứng ở ngoài.
Khi nhóm của Minh Trí vào đến bên trong, nơi Dương ngồi thì Dương phát hiện bỏ chạy ra phía ngoài nhưng Minh Trí nắm cổ áo giữ Dương lại, Đức Trí cầm mã tấu nhào tới chém vào người Dương, nhưng trúng cả vào tay phải của Minh Trí. Minh Trí buông Dương ra và dùng chân đá, đạp vào người Dương.
Lúc này thấy mọi người trong quán nhốn nháo nên Dũng liền nhảy lên bàn gần đó cầm súng điện bắn lên trên làm phát ra tia lửa điện và dọa không cho ai vào can ngăn. Huy cầm rựa lao tới chém vào người Dương, Dương ngã nằm trên nền quán thì Trung, Nam dùng chân đá vào mặt và người Dương.
Dũng nhảy xuống dùng chân đá vào mặt Dương. Khi thấy Dương nằm yên bất động thì cả bọn kéo nhau đi về. Dương được mọi người đưa đi cấp cứu tại Trung tâm y tế huyện Diên Khánh sau đó chuyển vào bệnh viện Chợ Rẫy TP Hồ Chí Minh đến ngày 6/10/2012 thì xuất viện với tỷ lệ thương tật 15%.
Bị cáo Minh Trí, Dũng, Đức Trí, Huy, Trung, Nam, Duy và Thuần tại phiên tòa năm 2014
Ngày 2/1/2014 TAND huyện Diên Khánh đưa vụ án ra xét xử và sau đó các bị cáo kháng cáo.
Ngày 18/4/2014, TAND tỉnh Khánh Hòa mở phiên tòa phúc thẩm xét đơn kháng cáo của các bị cáo. Theo đó, Tòa giữ nguyên án sơ thẩm phạt bị cáo Nguyễn Đức Trí 2 năm 6 tháng tù; Hoàng Quốc Huy 1 năm 6 tháng tù; Nguyễn Văn Dũng 1 năm 10 tháng tù; sửa một phần án sơ thẩm giảm cho bị cáo Nguyễn Minh Trí và Lê Hồ Tuấn Duy mỗi bị cáo từ 2 năm 6 tháng tù xuống còn 2 năm tù; cho bị cáo Hồ Chí Trung hưởng 2 năm tù giam thành treo; Hồ Chí Nam (em Trung) 1 năm 6 tháng giam thành treo; Lê Văn Thuần từ 9 tháng giam thành treo cùng về tội cố ý gây thương tích.
Chị nhận tiền chạy án giúp đồng bọn của em
Vì Nguyễn Minh Trí (em ruột Hiền) dính trong vụ án nên Nguyễn Thị Thu Hiền cũng đến tòa theo dõi và biết được gia đình của Lê Hồ Tuấn Duy. Từ đó, Hiền liền nảy sinh ý định lừa đảo chiếm đoạt tài sản của gia đình Duy bằng cách giúp... chạy án cho Duy.
Ngày 23/4/2014, Nguyễn Thị Thu Hiền đã chủ động đến nhà vợ chồng ông Lê Văn Phụng, bà Hồ Thị Phương Trang (là cha mẹ ruột của Duy) để nói với ông Phụng, bà Trang là sẽ giúp chạy án cho Duy từ 2 năm tù xuống còn 1 năm tù và được cải tạo tự giác tại Công an huyện Diên Khánh với giá 30 triệu đồng. Ông Phụng đồng ý và giao tiền cho Hiền.
Ngày 25/4/2014, Hiền tiếp tục gọi điện thoại cho vợ chồng ông Phụng, bà Trang hẹn đến nhà Hiền tại thôn 1, xã Diên Phú, huyện Diên Khánh và nói vợ chồng ông Phụng, bà Trang đưa thêm 10 triệu đồng sẽ giúp Lê Hồ Tuấn Duy giảm án xuống còn 8 tháng tù và ông Phụng cũng đồng ý giao tiếp 10 triệu đồng cho Hiền.
Sau đó, vợ chồng ông Phụng, bà Trang vẫn thấy Lê Hồ Tuấn Duy thi hành án 2 năm tù tại Trại tạm giam Công an tỉnh Khánh Hòa. Hiền không có khả năng chạy giảm án. Ngày 14/12/2014, ông Phung đến nhà Hiền đòi lại tiền, thì Hiền đã trả lại 20 triệu đồng, còn lại 20 triệu đồng Hiền nói đã tiêu xài hết. Ngày 7/12/2015, ông Phụng làm đơn tố cáo hành vi của Hiền tại Công an huyện Diên Khánh. Tại đây, Hiền đã thừa nhận hành vi của mình.
Bị cáo Nguyễn Thị Thu Hiền
Ngày 24/6/2016, TAND huyện Diên Khánh mở phiên tòa đưa Hiền ra xét xử về tội “lừa đảo chiếm đoạt tài sản”. Tại phiên tòa, đại diện viện kiểm sát giữ quyền công tố tại phiên tòa đề nghị xử phạt Hiền từ 1 năm đến 1 năm 6 tháng tù về tội này. HĐXX nhận định, hành vi của bị cáo là nguy hiểm cho xã hội, gây tâm lý hoang mang cho người dân, ảnh hưởng lớn đến tình hình an ninh trật tự xã hội, bị cáo lợi dụng sự thiếu hiểu biết về pháp luật của người dân, cũng như sự nhẹ dạ cả tin của người khác để lừa đảo nhằm có tiền tiêu xài cho cá nhân.
Bị cáo liên tiếp thực hiện 2 lần hứa hẹn chạy án để chiếm đoạt tài sản của người bị hại nên thuộc tình tiết tăng nặng phạm tội nhiều lần. Tuy nhiên, trong quá trình điều tra bị cáo đã tự nguyện bồi thường cho người bị hại, người bị hại xin giảm nhẹ hình phạt cho bị cáo nên sau khi nghị án TAND huyện Diên Khánh chỉ phạt bị cáo 9 tháng tù về tội “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản”. Sau khi án tuyên, Hiền làm đơn kháng cáo xin được hưởng án treo.
Mới đây, TAND tỉnh Khánh Hòa mở phiên tòa phúc thẩm xét đơn kháng cáo của bị cáo. Tại phiên tòa Hiền trình bày hoàn cảnh để xin được hưởng án treo. Tuy nhiên, vì không có tình tiết gì mới nên Tòa đã bác kháng cáo giữ nguyên án sơ thẩm.
Không được Tòa cho hưởng án treo, bị cáo ôm mặt khóc nức nở lủi thủi lê bước đi về.