Nhà Trắng đã đưa ra thông báo chính thức về cuộc gặp sắp tới giữa BTS và Tổng thống Mỹ Joe Biden. Đây là cuộc gặp nhằm thảo luận về vấn nạn phân biệt chủng tộc đối với người châu Á. Qua đó, có thể thấy rằng K-pop đã luôn và sẽ là một vũ khí chính trị quyền lực của những thiết chế chính trị Hàn Quốc hiện đại.
Mới đây, Nhà Trắng đã đưa ra thông báo chính thức về cuộc gặp sắp tới giữa BTS và Tổng thống Mỹ Joe Biden. Đây là cuộc gặp nhằm thảo luận về vấn nạn phân biệt chủng tộc đối với người châu Á nhân dịp kỉ niệm Tháng Di sản của người Mỹ gốc Á và thổ dân Hawaii.
Theo thông báo này, 7 chàng xứ sở kimchi sẽ tới thăm Tổng thống Joe Biden vào ngày 31/5 tới. Tại đây, họ sẽ phát biểu về "tầm quan trọng của sự đa dạng và hòa nhập cũng như nền tảng của BTS với tư cách là những đại sứ truyền đi thông điệp về niềm hi vọng và sự tích cực trên toàn thế giới".
Ngay sau khi thông tin được đăng tải, trưởng nhóm BTS - RM - cũng đã xác nhận thông tin với những người hâm mộ. Đồng thời, nam thần tượng khẳng định chuyến thăm này là vì mục đích tốt đẹp, hướng tới cả cộng đồng.
Vào năm 2017, BTS cùng công ty chủ quản đã bắt tay với UNICEF để lập nên chiến dịch chống bạo lực mang tên "LOVE MYSELF". Nhóm vẫn tiếp tục thực hiện cam kết với chiến dịch này vào năm ngoái. Kể từ đó, chiến dịch đã tiếp tục gây quỹ để giúp UNICEF với sứ mệnh chấm dứt bạo lực đối với trẻ em và thanh thiếu niên.
Sau việc nhóm BTS đóng góp 1 triệu USD cho phong trào Black Lives Matter, đây thực sự là một bước ngoặt của K-pop.
Năm 2016, khi Triều Tiên tuyên bố đã thử nghiệm thành công bom hydro, Hàn Quốc đã chĩa vài chục chiếc loa xếp san sát về phía biên giới với Triều Tiên mở những bản nhạc màu mè của Apink hay Big Bang.
Tưởng như có gì đó lầm lẫn khi đáp trả tuyên bố đanh thép của nước láng giềng bằng những giai điệu xập xình như trong một buổi tiệc tùng trung học, nhưng phải nghe những lời ca ngọt như đường phèn - nào là "Hãy để ta chỉ yêu nhau thôi, đừng gây lộn nữa", nào là "Đôi khi chúng mình nghi kỵ và tranh luận, nhưng em vẫn cứ yêu anh" - ta mới thấy chẳng có lầm lẫn nào ở đây hết.
K-pop đã và sẽ luôn là một vũ khí chính trị của những thiết chế chính trị Hàn Quốc hiện đại, cũng như năm xưa rock "n" roll là "công cụ" gây mê mà phương Tây sử dụng để thu phục thanh niên ở những quốc gia đối địch.
Nhưng khác biệt ở chỗ: dù K-pop là "một phiên bản hòa bình của bom nguyên tử", ta lại rất khó có thể tìm một ca khúc K-pop nào đó thẳng thừng và trần trụi thể hiện quan điểm chính trị.
Trong K-pop, không có cái kiểu Simon & Garfunkel lấy hẳn một bản tin thời sự với những sắc lệnh mới của tổng thống Johnson và những biến cố xã hội để làm nền cho bản nhạc của mình.
Các ngôi sao K-pop đa số hát về tình yêu, sự tự do - những giá trị phổ quát lúc nào cũng đúng và muốn hiểu sao cũng được. Into the new world (Bước vào thế giới mới) - đĩa đơn đầu tiên của SNSD - có thể được hát vang trong hết cuộc biểu tình này tới cuộc biểu tình khác, nhưng rõ ràng nó không được viết ra cho mục đích ấy.
Cá biệt lắm mới có một BTS. Họ có một ca khúc với chủ đề "thìa bạc" đòi thay đổi trật tự xã hội bất công của Hàn Quốc nơi mà "chim khướu" không thể có đôi chân bạc triệu của "chim cò". BTS thậm chí giễu nhại phát ngôn gây sốc của bộ trưởng Bộ Giáo dục trong một ca khúc khác. Thế nhưng, ngay cả trong những ca khúc như thế, ta vẫn thấy có sự tiết chế để không chỉ thẳng mặt ai đó.
Việc cộng đồng hâm mộ K-pop, không do ai sai khiến cũng không do ai thao túng đã trở nên thành một dạng "vũ khí" vô cùng lợi hại của những người làm chính trị ở quốc gia này. Kết quả thực tế cho thấy, các chương trình mang tầm chính trị hay phi chính phủ khi có sự góp mặt của những ngôi sao K-pop đã tạo được tiếng vang và thành công ngoài mong đợi.
Đó là bởi vì bản thân vốn dĩ những ngôi sao đó đã sở hữu một lượng fan vô cùng đông đảo. Cộng đồng này sẽ luôn theo thần tượng của mình trong tất cả những sự kiện lớn nhỏ. Khi idol của họ được trao vinh dự lớn như đại diện cho cả một quốc gia thì điều đó còn gì tuyệt vời hơn.
Cùng với đó, những thần tượng này sẽ đóng vai trò và nói lên tiếng nói của thế hệ trẻ. Từ đó cầu nối giữa những sự kiện chính trị khô khan đã tới gần hơn với các bạn trẻ. Họ được nhìn thấy họ và có tiếng nói của họ trong mỗi bài phát biểu của thần tượng mình.