Lưới trời lồng lộng, Charles Sobhraj bị phát hiện không lâu sau khi các quốc gia y gây án đồng loạt phát lệnh truy nã.
Cảnh sát Nepal không thể ngờ lại rơi vào bẫy của Charles Sobhraj. Làm sao Laddie DuParr có thể là hung thủ giết Annabella khi anh còn bị chết trước cô. Thi thể người đàn ông bí ẩn mà cảnh sát đang loay hoay truy tìm danh tính không ai khác chính là Laddie DuParr.
Kẻ thủ ác sử dụng hộ chiếu của chính nạn nhân, ung dung rời Nepal. Hắn tới Bangkok, rồi lại sử dụng một hộ chiếu khác của Henk Bintanja (nạn nhân bị thiêu chết ở Hong Kong) quay lại Nepal ngay ngày hôm sau nhằm đánh lạc hướng điều tra của cảnh sát.
Cùng thời điểm này, ở Thái Lan, Dominique, Yannick và Jacques tìm thấy hộ chiếu của hàng loạt những du khách xấu số từng gặp Sobhraj trong căn hộ. Họ nhận ra, mình đang ở trong nhà một kẻ giết người hàng loạt chứ không đơn thuần là một kẻ trộm như họ vẫn nghĩ. Cả 3 vội bỏ trốn về Paris, không quên khai báo toàn bộ vụ việc cho cảnh sát.
Ở Nepal, cảnh sát cũng lần ra, trước khi chết, Laddie và Annabella có qua lại với Sobhraj, Marie và Ajay. Nhưng khi được hỏi, cả 3 đều chối bay chối biến. Biết không thể nấn ná ở lại Nepal, hắn cùng 2 đồng bọn thân cận vượt biên sang Ấn Độ, rồi tới Calcutta lánh nạn.
Không có tiền trong tay, lại đang bị truy nã khắp Nepal và Thái Lan nhưng Sobhraj không hề tỏ ra nao núng. Hắn lập sẵn những kế hoạch tiếp theo và cái cần nhất là một số tiền vừa đủ và hộ chiếu sạch. Học giả người Israel, ông Avoni Jacob không may lọt vào mắt xanh của Sobhraj.
Avoni Jacob bị siết cổ chết ngay trong căn phòng khách sạn tại Calcutta, hộ chiếu, séc và khoảng 300 USD tiền mặt bị lấy mất. Có trong tay hộ chiếu sạch, Sobhraj dẫn Ajay và Marie tới Singapore rồi tiếp tục bay về Thái Lan.
Ảnh của Sobhraj trong hồ sơ của cảnh sát Thái Lan.
Phải nói, Sobhraj quá liều lĩnh khi quay trở lại nơi mà tội ác của hắn đã bị phanh phui. Tuy nhiên, hắn đủ thông minh để nhận ra rằng, chỉnh phủ Thái Lan sẽ chẳng dại gì mà làm rùm beng vụ án vì sợ ảnh hưởng tới du lịch đất nước.
Vài năm trước đó, Sobhraj từng nói với em trai rằng vùng Viễn Đông là mảnh đất của những bàn tay nhận hối lộ, nơi mà mọi thứ có thể mua được bằng tiền.
Và hắn đã đúng, cảnh sát Thái Lan vào cuộc một cách nửa vời. Và ngay cả khi bị bắt, Sobhraj không quá khó để mua lại tự do cho mình và đồng bọn bằng cách hối lộ cảnh sát 18.000 USD. Rời Thái Lan, bọn chúng tạm dừng chân tại Malaysia để mua đá quý mang sang Geneva, Thụy Sĩ bán.
Không biết điều gì xảy ra với Ajay nhưng chỉ một mình Sobhraj ra sân bay gặp Marie. Cô định hỏi về Ajay nhưng ánh mắt Sobhraj như nói với cô rằng đừng bao giờ hỏi bất cứ điều gì về cậu nhóc đó. Marie tự hiểu thằng nhóc lạnh lùng từng là trợ thủ đắc lực cho Sobhraj đã không còn giá trị và có thể đang nằm ở một nơi nào đó trong các khu rừng nhiệt đới Malaysia.
Không gì mong manh bằng một cuộc sống được xây dựng trên sự dối trá và thời điểm Sobhraj bị bắt chỉ còn là vấn đề thời gian. Hắn đã đánh giá quá cao trí thông minh của mình và coi thường các cơ quan pháp luật ở vùng Viễn Đông. Sobhraj cho rằng việc cảnh sát Thái Lan tìm kiếm Laddie DuParr hay bất kỳ nạn nhân nào đó không thành vấn đề đối với hắn. Hắn tin mình có thể qua mặt họ một lần nữa.
Phù hiệu cảnh sát Thái Lan
Nhưng vào mùa xuân năm 1976, tin về một kẻ giết du khách hàng loạt ở Thái Lan bắt đầu rộ lên. Dưới sức ép của dư luận, cảnh sát Thái Lan buộc phải truy tìm Sobhraj. Ngành du lịch là “xương sống” của nền kinh tế Thái Lan và không một khoản hối lộ nào có thể bù đắp được hàng triệu USD bị mất nếu khách nước ngoài sợ đến nước này.
Tính đến lúc này, 2 phụ nữ Mỹ, 2 người Canađa, 1 người Thổ Nhĩ Kỳ, 2 người Hà Lan, 1 người Pháp và 1 người Israel đã chết ở Đông Nam Á trong những hoàn cảnh bí ẩn giống nhau. Các đại sứ quán liên tục thúc ép Thái Lan thực hiện công lý.
Dưới tác động của báo chí, cảnh sát Thái Lan buộc phải vào cuộc truy bắt tên sát nhân giết hại hàng loạt du khách, gây ảnh hưởng nghiêm trọng với ngành du lịch trong nước. Interpol sau khi chắp nối nhiều vụ việc trên nhiều quốc gia, cũng vào cuộc truy bắt Charles Sobhraj.