Rung động trước bài thơ "Áo thu rơi" của thi sĩ Ngọc Lê Ninh, nhà phê bình Lệ Ái Mai đã có những dòng cảm nhận rất cảm xúc và lắng đọng.
Ngọc Lê Ninh
Gió bất chợt luồn tay vào khóm lá
Chim giật mình ngơ ngác mắt mùa thu
Mây sà xuống đồi non hôn hối hả
Áo thu rơi bờ cỏ đẫm sương mù.
Nghe tý tách xôn xao dòng suối chảy
Đá vươn mình lừng lững vút trời cao
Run trời đất trộn hòa nhau hết thảy
Mưa bay bay hương thơm tỏa ngọt ngào.
Lời thơ vừa dạo lên đã làm choáng ngợp, nao lòng ánh mắt đam mê của người đọc. Thiên cảnh như có cánh huyền ảo màu nhiệm. "Gió bất chợt luồn tay vào khóm lá/Chim giật mình ngơ ngác mắt mùa thu". Nghệ thuật nhân cách hóa điêu luyện lồng trong thủ thuật xây dựng hình tượng độc đáo kỹ xảo vần thơ phác họa lên bức tranh biết nói thổi vào lòng người lãng mạn cuốn hút, mê hồn của mùa thu đắm đuối thiên cảnh.
Thu vừa chân trước chân sau lấp ló, vội chia tay với hè oi ả anh chàng gió đa tình đã chớp thời cơ trở mình uốn lượn, lang thang nghiêng ngó, tò mò khêu gợi mơn man, tìm ngẫu hứng ở rung rinh khóm lá, làm chú chim đang tĩnh lặng ẩn náu êm dịu trong bụi cây ngơ ngác thót giật mình...
Mùa thu mở đôi mắt tròn xoe mà cảm nhận không gian quanh mình những chiếc lá nhẹ tung mình xôn xao cuộn bay trong nắng gió. Thu đã về khẽ rón rén khoe mình đến với chúng ta đẹp ngỡ ngàng tình tứ. "Mây sà xuống đồi non hôn hối hả/Áo thu rơi bờ cỏ đẫm sương mù...".
Sắc nàng thu quyến rũ khó cưỡng nổi cuốn chàng mây thả mình thấp xuống tan ra thành những làn sương mờ ảo vô tình, cởi áo chiếm đoạt thu cùng chìm trong ngọt ngào những giọt sương trắng long lanh phủ ướt sẫm mềm đôi bờ cỏ... Tất cả như mơ như ảo. Mê hoặc tiếp nối ẩn trong hình tượng không gian mê đắm.
Tưởng như không thể cao trào hơn được nữa với những đắm đuối ngọt ngào nhưng khi vần thơ bước sang khổ thứ hai những đắm đuối ấy được cây bút thổi càng nồng nàn say hơn nữa. "Nghe tí tách xôn xao dòng suối chảy/ Đá vươn mình lừng lững vút trời cao/ Run trời đất trộn hòa nhau hết thảy/ Mưa bay bay hương thơm tỏa ngọt ngào. "
"Đá vươn mình lừng lững vút trời cao..." điều không thể đã được bút thơ phác họa thành linh diệu mê hồn chỉ khi thật sự lặn ngụp hóa thân đắm mình trong thơ mới đạt được kỳ tích này. Đá không run rẩy nhưng lại trào năng lượng vươn mình hồi sinh xuân trẻ dung hợp nghiêng ngả tắm gội cùng mưa cùng gió cùng mây...
Bút thơ đã vẽ ra một bức tranh mùa thu mới, một không gian đa chiều vô cùng tận, phong phú như khi trong thời công nghệ hiện đại được dùng máy siêu âm để thấy được bí ẩn linh thiêng nhất đứa trẻ vẫy vùng trong bụng mẹ, sinh tồn lớn lên cùng tình yêu của mẹ trong mỗi phút giây. Bức tranh cảm động nao lòng độc giả.
Không chỉ đẹp đến kỳ lạ mà bài thơ súc tích gỏn gọn chỉ tám câu, độc đáo trong vị nghệ thuật, tượng hình, tượng thanh điêu luyện. Hai khổ thơ tinh tế đã khéo léo dẫn dụ bạn đọc hình dung đến giao thoa trong ngần, một cuộc tình lãng mạn của đất trời vạn vật nồng nàn hương say của nắng của gió, yêu ngất ngây quyến rũ mê hoặc.
Bởi đó chính là điều bất biến từ tình yêu nguyên sơ mà tạo hóa ban tặng cho loài người để tồn tại giống nòi cho trái đất luôn hồi sinh trẻ mãi. Khi hai trái tim dung hòa cùng nhau, tan chảy vào nhau và cùng thăng hoa lên tận đỉnh của ham muốn, phiêu bồng cùng gió mây sông núi quấn quýt vào nhau cùng tan vào dòng suối thánh thiện, ngọt ngào của thiên tình vĩnh cửu.
Những vần thơ đủng đỉnh thầm cười duyên như dáng thơ Bà chúa Nôm (thơ Hồ Xuân Hương của thời hiện đại). Sáng tạo ngôn từ mới lạ cứ phải là bất ngờ trong từng câu chữ tác giả mới thật hài lòng với chính bản thân mình thì phải.