Ngày 15/3, TAND tỉnh An Giang xét xử sơ thẩm, tuyên phạt bị cáo Hồ Nhựt Thử, (SN 1988, ngụ ấp Phú Hòa 1, xã Bình Hòa, Châu Thành, An Giang) 8 năm tù và Nguyễn Văn Tú (SN 1996, cùng ngụ xã Bình Hòa, huyện Châu Thành) 7 năm tù về tội “Giết người" chưa đạt.
Đồng thời, buộc hai bị cáo và cha mẹ bị cáo Tú cùng có trách nhiệm liên đới bồi thường cho bị hại 2 triệu đồng.
Theo cáo trạng, khoảng 19 giờ, ngày 7/12/2014, sau khi uống rượu Thử điều khiển xe mô tô đến quán giải khát của Nguyễn Thị Hà (6 Hỉ), thì gặp Võ Văn Cường đang ngồi trong quán, Thử hỏi tìm Trần Văn Thống (Lép), nên Cường trả lời “Thằng Lép chạy vô rồi”, Thử hỏi tiếp, Cường tiếp tục trả lời “Đã nói thằng Lép chạy vô rồi”, Thử tức giận nhìn Cường nói “Tao để ý mày hai lần rồi”, nên Cường đến cự cãi, Thử cầm nón bảo hiểm định đánh Cường, nhưng được mọi người can ngăn.
Tức giận, Thử chạy xe về nhà rủ Tú (cháu họ của Thử) tìm đánh Cường trả thù, Tú đồng ý. Thử vào nhà lấy cây dao tự chế, đưa cho Tú cầm, rồi điều khiển xe chở Tú đến đầu hẻm gặp Thống nhờ dẫn vào nhà Cường, trên đường đi chú của Cường khuyên can, nhưng không được, nên một số người la “báo Công an”, Thử sợ bị bắt, nên chạy xe về nhà. Còn lại Tú cầm dao đi tìm Cường, Thống khuyên can và kêu Tú ra ngoài để Thống vào gặp Cường hòa giải. Khi Thống đang nói chuyện với Cường, thì Tú cầm dao xông đến đạp vào bụng làm Cường ngã xuống đất, rồi dung dao chém nhiều nhát từ trên xuống vào vùng cổ, vai Cường, được mọi người phát hiện can ngăn, bắt Tú giao cho Công an xã Bình Hòa và đưa Cường đi cấp cứu, điều trị đến ngày 12/12/2014 thì ra viện, nhưng bị thương tật 16%.
Bị cáo Hồ Nhựt Thử (trái) và Nguyễn Văn Tú (phải) tại tòa
Ngày 17/12/2014 và ngày 14/10/2015, Tú và Thử bị khởi tố điều tra.
HĐXX nhận định hành vi phạm tội của hai bị cáo là đặc biệt nghiêm trọng, tập trung tình tiết định khung tăng nặng là có tính chất côn đồ. Việc bị cáo Tú dùng dao chém nhiều nhát vào cổ, vai, nạn nhân không chết mà chỉ bị thương tật 16% là do được can ngăn, cứu chữa kịp thời, nằm ngoài mong muốn bị cáo, nên hành vi của Tú cấu thành về tội “Giết người” (chưa đạt).
Còn bị cáo Thử mặc dù không trực tiếp gây thương tích cho nạn nhân, nhưng đã có hành vi rủ rê, xúi giục Tú (dưới 18 tuổi) phạm tội, vì vậy, phải chịu trách nhiệm hình sự với vai trò đồng phạm cùng với Tú về tội “Giết người” (tập trung tình tiết tăng nặng là xúi giục người chưa thành niên phạm tội), nên cần cần có mức án nghiêm mới đủ tác dụng giáo dục, răn đe hai bị cáo, góp phần phòng ngừa chung cho xã hội.
Tuy nhiên, xét thấy trong quá trình điều tra và tại phiên tòa, hai bị cáo tỏ rõ thái độ thành khẩn khai báo, ăn năn, hối cải, nhân thân chưa có tiền án, tiền sự, là thành phần lao động nghèo, học vấn thấp, hiểu biết pháp luật có phần hạn chế, phạm tội thuộc trường hợp chưa đạt, bị cáo Tú khi phạm tội là người chưa thành niên và gia đình bị cáo Tú đã bồi thường 5 triệu đồng để khắc phục một phần hậu quả, được người bị hại xin giảm nhẹ hình phạt, nên đã tuyên mức án như trên.