TAND huyện Trần Văn Thời, tỉnh Cà Mau đã có bản án về tranh chấp hợp đồng vay tài sản giữa nguyên đơn là bà Nguyễn Thị Kim (59 tuổi) và ông Trần Út Lớn (59 tuổi cùng ngụ xã Khánh Bình Đông, huyện Trần Văn Thời); bị đơn là ông Cao Văn Đạt (50 tuổi, Phó Chủ tịch UBND xã Khánh Bình Đông).
Theo nội dung bản án, tại “giấy cố nhà và đất” thể hiện nội dung bà Trần Thảo Sương cùng chồng là ông Cao Văn Đạt thống nhất cố phần đất và nhà cho bà Nguyễn Thị Kim và bà Thái Thị Xuyên với số tiền 550 triệu đồng, với lãi suất 01%/tháng. Người ký giấy cầm cố nhà và đất là bà Sương và có ký xác nhận của ông Đạt với chức danh công tác.
Đến năm 2021, bà Sương đã chết, nên nguyên đơn khởi kiện ông Đạt cùng hàng thừa kế của bà Sương có nghĩa vụ trả khoản vay này. Trong khi đó, ông Đạt lại cho rằng, “giấy cầm cố nhà và đất” có sự điều chỉnh ngày chênh lệch so với ngày ông Đạt ký xác nhận.
Do đó, ông Đạt cho rằng có cơ sở chứng minh việc ông ký xác nhận là ông hoàn toàn không biết nội dung cũng như hoàn toàn không biết khoản vay này. Việc vợ ông vay số tiền lớn như vậy nhưng trong suốt quá trình vay không phục vụ gì cho nhu cầu gia đình.
Tại phiên Toà, ông Đạt thừa nhận chữ ký của ông nhưng ông không chấp nhận về nội dung, khi trực hành chính cũng ký khá nhiều hồ sơ nên thiếu kiểm tra. Ông cho rằng, ông ký là chức danh công tác chứ không phải tư cách cá nhân đứng ra cầm cố nên không đồng ý trả khoản vay theo yêu cầu của nguyên đơn.
Tại kết luận giám định số 259/KL-KTHS ngày 31/8/2022 xác định “giấy cầm cố nhà và đất” tháng 2/2020 là do bà Trần Thảo Sương ký và viết tên nên đủ cơ sở chứng minh giao dịch vay số tiền 550 triệu đồng giữa bà Sương với bà Kim, bà Xuyên là thực tế có xảy ra.
Tại phiên Tòa, HĐXX nhận định, mặc dù “giấy cầm cố nhà và đất” thể hiện người cầm cố là bà Sương ký tên và ông Đạt tuy có thừa nhận ký tên xác nhận nhưng cho rằng không biết nội dung, việc ký do sai sót trong khâu kiểm tra nhưng đây là giao dịch phát sinh trong thời kỳ hôn nhân. Bà Sương và ông Đạt vẫn là quan hệ vợ chồng hợp pháp.
Về phần ông Đạt cho rằng, ông không biết và không sử dụng số tiền đó, không sử dụng đáp ứng nhu cầu thiết yếu của gia đình nhưng ông không có chứng cứ chứng minh. Hơn nữa, quá trình chung sống, ông Đạt trình bày là vợ chồng cùng làm để phục vụ nhu cầu sinh hoạt, không thoả thuận việc thu chi nên trường hợp vay của bà Sương vẫn phát sinh nghĩa vụ chung về tài sản của vợ chồng. Hiện, bà Sương đã chết, do đó ông Đạt phải có nghĩa vụ trả nợ vay nêu trên.
Đối với lãi suất vay, Toà nhận định khoản vay gốc là 550 triệu đồng, thoả thuận lãi suất vay là 01%/tháng, nay nguyên đơn xác định từ khi vay bà Sương và ông Đạt chưa đóng lãi nên yêu cầu buộc ông Đạt thanh toán lãi từ khi vay đến ngày xét xử (tính tròn 32 tháng) với số tiền 176 triệu đồng.
Từ những nhận định trên, HĐXX cấp sơ thẩm buộc ông Cao Văn Đạt có nghĩa vụ trả cho bà Nguyễn Thị Kim và ông Trần Út Lớn tổng số tiền 726 triệu đồng. Kể từ ngày nguyên đơn có đơn yêu cầu thi hành án cho đến khi thi hành án xong thì hàng tháng ông Đạt còn phải chịu khoản tiền lãi chậm trả tương ứng số tiền và thời gian chậm.