Trong phần tuyên án, ngoài chấp nhận đơn kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt với bị cáo Trịnh Văn Quyết và các bị cáo trong vụ án, HĐXX phúc thẩm cho rằng, đến thời điểm xét xử vụ án thì các bị cáo không còn phải thực hiện bất cứ nghĩa vụ dân sự hoặc trách nhiệm bồi thường nào trong vụ án, nên cần hủy các lệnh kê biên, phong tỏa, yêu cầu ngăn chặn giao dịch.
Như tin đã đưa, sáng 26/6, HĐXX phúc thẩm TAND cấp cao tại Hà Nội tiến hành tuyên án đối với bị cáo Trịnh Văn Quyết (cựu Chủ tịch HĐQT Tập đoàn FLC) và các đồng phạm trong vụ án “Thao túng chứng khoán”, “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản”....
Theo đó, HĐXX phúc thẩm tuyên phạt bị cáo Trịnh Văn Quyết 7 năm tù về tội “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản” (án sơ thẩm 18 năm tù); 4 tỷ đồng về tội “Thao túng thị trường chứng khoán” (án sơ thẩm 3 năm tù). Tổng hình phạt phúc thẩm đối với bị cáo Trịnh Văn Quyết là 7 năm tù, 4 tỷ đồng.
Tại phiên phúc thẩm, bị cáo Trịnh Văn Quyết không đến tòa và có đơn xin xét xử vắng mặt vì lý do sức khỏe.
Trong phiên xét xử phúc thẩm, có 25 bị cáo kháng cáo được đưa ra xét xử và tòa triệu tập toàn bộ 50 bị cáo trong vụ án tới phiên tòa. Ngoài các bị cáo kháng cáo còn có 134 bị hại và 396 người có quyền lợi, nghĩa vụ liên quan kháng cáo.
Theo nhận định của HĐXX, trong vụ án này, bị cáo Trịnh Văn Quyết là người chỉ đạo, các bị cáo khác đóng vai trò giúp sức, gây thiệt hại với số tiền lớn, gây bức xúc trong xã hội.
HĐXX xét thấy trong vụ án này, bị cáo Trịnh Văn Quyết là người chỉ đạo nâng khống vốn điều lệ thực góp, niêm yết cổ phiếu trên thị trường chứng khoán rồi bán kiếm lời, chiếm đoạt tiền của các nhà đầu tư. Bị cáo Quyết là người chịu trách nhiệm chính về hành vi phạm tội, đồng thời là người hưởng lợi phần lớn số tiền chiếm đoạt được từ các nhà đầu tư.
Bị cáo Trịnh Thị Minh Huế là người đồng phạm tích cực, thực hiện theo sự chỉ đạo của bị cáo Quyết.
Mặc dù tại phiên tòa, bị cáo Quyết đề nghị nhận toàn bộ trách nhiệm bồi thường, nhưng để đảm bảo quyền lợi của các bị hại, người có quyền lợi, nghĩa vụ liên quan, HĐXX cho rằng cần buộc bị cáo Trịnh Văn Quyết, Trịnh Thị Minh Huế phải liên đới chịu trách nhiệm bồi thường cho các nhà đầu tư bị thiệt hại từ hành vi lừa đảo chiếm đoạt tài sản của các bị cáo gây ra.
Đối với các bị cáo khác là những người giữ vai trò thấp hơn, phần lớn không hưởng lợi gì, thực hiện theo chỉ đạo của Quyết, Huế và đã nộp lại số tiền, cổ phiếu được chia hoặc số cổ phiếu đó đã bị phong tỏa để đảm bảo thi hành án, nên Tòa án cấp sơ thẩm không buộc trách nhiệm bồi thường là phù hợp.
Hơn nữa, tại giai đoạn phúc thẩm, các bị cáo bị buộc trách nhiệm bồi thường đã hoàn thành xong nghĩa vụ. Do đó, HĐXX thấy rằng, không có căn cứ chấp nhận đối với kháng cáo của buộc tất cả các bị cáo phải liên đới bồi thường của bị hại và người có quyền lợi, nghĩa vụ liên quan.
Đối với việc bị cáo Trịnh Văn Quyết và Trịnh Thị Minh Huế kháng cáo xin giảm nhẹ trách nhiệm dân sự, HĐXX nhận định tại giai đoạn phúc thẩm, các bị cáo đã thực hiện xong trách nhiệm dân sự và thay đổi kháng cáo. Do đó, HĐXX không xem xét.
Theo HĐXX, bị cáo Quyết thành khẩn khai báo, ăn năn hối cải, đã tự nguyện khắc phục thiệt hại với số tiền khắc phục thừa là khoảng 20 tỷ đồng, thể hiện rõ trách nhiệm của bản thân, mong muốn sửa chữa lỗi lầm…
Quá trình xét xử, gia đình cựu Chủ tịch FLC nộp thêm hơn 24, 5 tỷ đồng để đảm bảo nộp tiền nếu được HĐXX phúc thẩm chấp nhận chuyển hình phạt đối với tội “Thao túng thị trường chứng khoán” từ phạt tù sang phạt tiền.
Ngoài ra, quá trình điều tra, CQĐT đã kê biên các bất động sản của các bị cáo, phong tỏa các tài khoản ngân hàng, đề nghị Ngân hàng Nhà nước yêu cầu các Tổ chức tín dụng ngăn chặn giao dịch khóa chiều ghi nợ của các tài khoản ngân hàng, đề nghị Ủy ban Chứng khoán Nhà nước phong tỏa các tài khoản chứng khoán có liên quan đến hành vi phạm tội của các bị cáo và đề nghị Ủy ban nhân dân các tỉnh/thành phố ngăn chặn giao dịch liên quan đến các tài sản khác của các bị cáo.
Tuy nhiên, tại giai đoạn phúc thẩm, HĐXX xét thấy các bị cáo trong cùng vụ án đã tự nguyện nộp lại toàn bộ các khoản tiền cũng như khắc phục toàn bộ hậu quả của vụ án, đến thời điểm xét xử vụ án thì các bị cáo không còn phải thực hiện bất cứ nghĩa vụ dân sự hoặc trách nhiệm bồi thường nào trong vụ án, nên cần hủy các lệnh kê biên, phong tỏa, yêu cầu ngăn chặn giao dịch.