Lấy lý do bệnh tật, Hồng xin hoãn thi hành bản án 2 năm tù về tội "Chứa mại dâm", thế nhưng thời gian nằm nhà dưỡng bệnh, lại ngứa nghề, ngấm ngầm điều hành "ổ nhền nhện".
Người đàn bà quyết tâm đeo đuổi cái nghiệp “tú bà” ấy là Tạ Thị Hồng, SN 1956, trú tại xã Thanh Lâm, huyện Mê Linh, Hà Nội.
TAND Tp. Hà Nội vừa đưa Hồng ra xét xử về hành vi chứa mại dâm, tội danh mà trước đó 3 năm, Hồng phải ra trước vành móng ngựa.
Không giống lần trước, lần này ra trước vành móng ngựa trông Hồng phốp pháp khỏe mạnh chứ không xanh, gầy và luôn mồm kêu bệnh nặng. Dường như nhận ra những người quen bất đắc dĩ, chủ chứa lên chức bà này cúi đầu im lặng, không một lần ngước lên kể cả khi được nói lời cuối cùng trước khi HĐXX nghị án.
Tạ Thị Hồng và Nguyễn Cao Khải trong phiên tòa ngày 31-5
Theo cáo trạng, sau khi được hoãn thi hành bản án 2 năm tù về tội chứa mại dâm, Hồng tiếp tục quay về con đường chủ chứa. Bà ta thuê người nấu ăn, thuê nhân viên dọn phòng, tuyển Nguyễn Cao Khải, SN 1990 quê ở Phú Thọ làm lễ tân khách sạn Đăng Khoa và nuôi một dàn tiếp viên trong nhà nhằm mục đích bán dâm cho khách. Chiều 26-5-2011, lực lượng Công an Mê Linh ập vào, phát hiện hai đôi nam nữ đang có hành vi mua bán dâm ở tầng 2. Gian bên cạnh, 5 nhân viên nữ đang nằm ngồi ngả ngốn chờ đến lượt tiếp khách. Theo lời khai của khách mua dâm và lễ tân thì mỗi khi có khách, Khải là người trực tiếp thu tiền, điều nhân viên lên phòng phục vụ. Mỗi lượt mua dâm, khách phải đưa cho Khải 250.000 đồng, số tiền này Hồng chỉ trích ra 60.000 trả cho “đào”, còn lại thị hưởng.
Nếu nói vì đói nghèo, bần cùng phải đưa chân thì với bị cáo Hồng hoàn toàn không có cơ sở. Gia đình Hồng kinh tế khá giả, nhất là từ khi khánh thành ngôi nhà 6 tầng nằm trên trục đường 23 chạy qua khu trung tâm hành chính huyện Mê Linh. Ngôi nhà được đưa vào làm khách sạn Đăng
Quang (sau này có thêm tên Đăng Khoa) để kinh doanh. Nhưng khách hàng đến đây không ngủ qua đêm, mà đa số để “tàu nhanh” với nhân viên của khách sạn. Với chiêu trò kinh doanh như vậy, cơ quan Công an đã “ghé thăm” tới 3 lần. Lần đầu tiên khi khách sạn này mới đi vào hoạt động vào năm 2007, nó được bà chủ cho Phạm Văn Tuân thuê để làm chỗ buôn phấn bán hương nhưng chỉ ít lâu sau, việc làm ăn của Tuân bị đổ bể. Tuân bị Công an huyện Mê Linh bắt về tội chứa mại dâm. Cứ tưởng “thấy quan tài phải nhỏ lệ” ai dè Hồng lại coi việc Tuân bị bắt như là đổ nền móng cho cơ hội làm ăn của mình.
Đầu tháng 9-2009, Hồng tiếp quản khách sạn Đăng Quang, dựa trên những mối quan hệ sẵn có của Tuân để bước chân vào nghề “má mì”. Chỉ 1 tháng sau, người đàn bà này đã bị Công an huyện Mê Linh bắt quả tang về hành vi chứa mại dâm. Hai lần đưa ra xét xử, cuối cùng Hồng bị TAND Tp. Hà Nội phiên phúc thẩm xử phạt 2 năm tù, thu hồi Giấy phép kinh doanh. Lấy lý do bệnh nặng, Hồng xin hoãn thi hành án.
Không chịu tu tỉnh, Hồng "lách luật" bằng cách, cho con trai Nguyễn Đức Quang, SN 1977, đứng tên để xin cấp Giấy chứng nhận đăng ký kinh doanh. Ngày 30-9-2009, khách sạn Đăng Quang được đổi thành Đăng Khoa. Rút kinh nghiệm lần bị bắt trước, Hồng không trực tiếp điều hành việc mua bán dâm, không trực tiếp ngã giá với khách mà đứng đằng sau chỉ đạo nhân viên lễ tân Nguyễn Cao Khải. Theo đó, mỗi khi thượng đế" có nhu cầu "vui vẻ", Khải là người trực tiếp thu tiền, cắt lại cho gái bán tùy theo lượt nhanh hay qua đêm. Hồng chỉ làm việc với Khải vào cuối ngày, sau khi chốt sổ, thu tiền. Công việc làm ăn phát đạt, Hồng liên tục thay tiếp viên để “hàng” đỡ bị khách chê cũ. Tại thời điểm bị bắt, bà ta nuôi tới 7 gái mại dâm trong nhà, đều là những cô gái trẻ, đa số là ở các vùng miền núi phía Bắc.
“Bị cáo biết mình sai khi nuôi nhân viên tại khách sạn với mục đích bán dâm cho khách, nhưng nếu không làm thế thì chẳng có khách nào lui tới nơi vắng vẻ này” (!?). Chị ta không đủ can đảm ngẩng mặt lên khi nói những lời bao biện cho hành vi phạm tội ấy.
Sau khi xem xét, HĐXX tuyên phạt Tạ Thị Hồng 8 năm tù, cộng với bản án cũ 2 năm chưa thi hành, là 10 năm tù. Nguyễn Cao Khải bị kết án 5 năm tù về tội "Chứa mại dâm".
Bước chân ra xe, Khải cúi đầu im lặng còn Hồng lê từng bước khó nhọc. Chẳng biết lần này Hồng có ngộ ra điều gì hay tiếp tục nại ra lý do bệnh tật, trốn án để quay về con đường cũ.
Lam - Trinh