Ngã rẽ cuộc đời từ một "status" vu vơ

Hải Anh| 20/07/2016 09:25
Theo dõi Báo điện tử Công lý trên

Nghĩ tới chuyến công tác Móng Cái chỉ có một mình, Hà viết lên Zalo một dòng trạng thái (status) vu vơ với nội dung “Có ai đi Móng Cái chơi với tôi không?” mà không ngờ rằng từ đây cuộc đời anh ta đã rẽ sang con đường tối tăm.

Khi đối diện với 4 bức tường của trại giam, Vũ Văn Hà, 37 tuổi (ở huyện Vụ Bản, tỉnh Nam Định) mới thấm thía được sự dại dột của mình, chỉ một tin nhắn vu vơ, Hà đã đánh mất sự nghiệp, sự tự do của bản thân và làm tan nát gia đình đang yên ấm. Và đau đớn hơn cả, chỉ vì Hà mà bố anh ta đã phải chịu một cú sốc quá lớn rồi tai biến và nhanh chóng qua đời. Ngày cha chết, Hà không thể về để chịu tang.

Tất cả như một giấc mơ, từ một người có công ăn việc làm ổn định, gia đình yên ấm, bỗng chốc phải tra tay vào còng, Hà như quỵ ngã, mất hết phương hướng. “Sự nghiệp của tôi coi như bỏ đi rồi, chỉ ân hận là vì mình mà con cái sẽ thiệt thòi khi chọn công việc sau này”, Hà tâm sự.

Nhiều khi ngẫm lại con đường dẫn đến hành vi phạm tội của mình Hà cũng không thể tưởng tượng được. Chỉ vì dòng trạng thái vu vơ, vui đùa, gã đã đẩy cuộc đời mình vào vũng bùn tăm tối.

Vốn là nhân viên phòng thị trường công ty lâm sản, chuyên làm các mặt hàng về đồ gỗ để xuất khẩu nên Hà thường xuyên phải đi công tác. Lần đó, Hà được công ty giao nhiệm vụ ra Móng Cái xem mặt hàng gỗ trước khi nhập về để làm bàn ghế cho hợp đồng xuất khẩu. Trước ngày lên đường, Hà ra quán cà phê gần cơ quan ngồi nhâm nhi. Trong lúc loay hoay vào mạng trên điện thoại, Hà vào Zalo viết một chia sẻ với nội dung “Có ai đi Móng Cái chơi với tôi không?”.

Đọc được tin nhắn của Hà, một đối tượng tên Nam đang có âm mưu bán Hạnh- một nhân viên của quán cà phê nơi Hà đang ngồi uống ra Móng Cái lập tức hồi đáp. Nam nhờ Hà đưa Hạnh ra Móng Cái cùng rồi anh ta ra sau. Nghĩ tới chuyến đi dài mà có một mình, bỗng nhiên có bạn đồng hành, không cần suy nghĩ, Hà vui vẻ đồng ý. 

Trên đường đưa Hạnh ra Móng Cái, Hà được một người đàn ông tên Quang, giới thiệu là bạn của Nam, muốn gặp Hà để đón Hạnh. Người đàn ông này đã bảo với Hà rằng sẽ đưa 8 triệu cho anh ta để Hà đưa lại cho Nam.

Thấy có điều bất thường, Hà đã điện thoại cho Nam và được gã cho biết ý định bán Hạnh qua biên giới. Sau đó, Nam bắt taxi từ Nam Định ra Móng Cái rồi dẫn Hạnh tới chỗ Quang để đi đò sang bên kia biên giới. Hà ở lại quán nước ven đường và cứ tưởng việc lừa bán Hạnh chẳng liên quan gì đến mình.

Về phía Hạnh, thấy chỉ có một mình mình đi với Nam ra bến đò, cô gái này đã sinh nghi liền không đi nữa. Thấy vậy, Nam xông tới đánh Hạnh đánh tới tấp rồi đe dọa sẽ giết nếu không nghe lời. Sau một hồi vùng vẫy, Hạnh may mắn thoát khỏi tay kẻ buôn người rồi chạy một mạch tới cơ quan Công an trình báo. Nam bị bắt và hai ngày sau Hà cũng bị triệu tập. Với hành vi “Không tố giác tội phạm”, Vũ Văn Hà bị TAND tỉnh Nam Định tuyên phạt 42 tháng tù giam.

Đầu tháng 3/2016, Hà về trại giam Nam Hà thụ án. “Nhiều lúc ngồi trong trại giam, tôi vẫn nghĩ mọi thứ diễn ra như một giấc mơ. Vì không nghĩ bước ngoặt cuộc đời mình lại tăm tối đến vậy”, Hà tâm sự với giọng đầy nuối tiếc.

Ngã rẽ cuộc đời từ một

Hà luôn day dứt với vợ con, gia đình

Nhớ về quãng đời đã qua, Hà thấy day dứt với bố mẹ bởi anh ta đã làm sụp đổ sự kỳ vọng của họ. Hoàn thành nghĩa vụ quân sự trở về, Hà nhanh chóng xin được việc ở công ty lâm sản làm việc. Nhà có nghề làm đồ gỗ nên khi vào đây công tác, Hà đã thể hiện được khả năng của mình trong việc sáng tạo, thiết kế những mẫu mã hợp với thị hiếu của người tiêu dùng.

Thấy Hà không chỉ có tay nghề còn có khả năng giao tiếp nên lãnh đạo công ty đã cất nhắc anh ta lên làm việc tại phòng thị trường. Hà bảo 5 năm làm kỹ thuật, thời gian không phải là nhiều nhưng cũng đủ để anh ta chứng tỏ tay nghề của mình. Sự nghiệp đang đà thăng tiến thì Hà dính chàm.

Sai lầm đã phải trả giá, ngày ra Tòa nhìn thấy vợ bụng mang dạ chửa đến dự với mong muốn được gặp chồng, Hà rớt nước mắt vì xót xa, “Lúc đó nhìn vợ, tôi khổ tâm không biết giấu mặt vào đâu. Nhưng có lẽ số phận đã định vậy, sai lầm của tôi, tôi phải cố gắng vượt qua và tỏ ra mạnh mẽ cho vợ nhìn thấy đỡ tủi”, Hà buồn bã nhớ lại.

Gạt những dòng nước mắt, Hà ngồi trầm ngâm trong hội trường của trại giam Nam Hà. Hà tâm sự, do có nghề mộc nên anh ta được phân về đội mộc lao động. Được làm công việc quen thuộc, Hà cảm thấy cuộc sống trong trại không khác gì ở nhà, thế nhưng mỗi khi màn đêm buông xuống, nỗi nhớ nhà, nhớ con lại khiến anh ta xót xa, thương các con bị sự dè bỉu của bạn bè, đứa mới sinh không được sự chăm sóc, yêu thương, cưng nựng của bố.

Dù phải chăm lo cho 3 đứa con và người mẹ chồng già yếu nhưng tháng nào vợ Hà cũng cố lên thăm, động viên chồng cố gắng cải tạo tốt để sớm về với vợ con .

“Sau cú vấp ngã của cuộc đời mình, tôi mới thấy giá trị của gia đình và cảm ơn vợ rất nhiều. Bởi cô ấy đã không gục ngã trước những dị nghị của miệng lưỡi thế gian mà còn thay chồng cáng đáng chuyện gia đình, phụng dưỡng mẹ già và nuôi dạy con ngoan, khỏe. Tôi đã nhìn thấu và cũng đã nguyện với lòng mình, giờ sẽ cố gắng cải tạo tốt để sớm được về đền đáp và bù đắp những thiệt thòi mà vợ con đang phải gánh chịu”, Hà trải lòng.

(0) Bình luận
Nổi bật
Đừng bỏ lỡ
Ngã rẽ cuộc đời từ một "status" vu vơ