Ngày 10/3, TAND tỉnh An Giang xét xử sơ thẩm, đã tuyên phạt Nguyễn Văn Cầm (SN 1985) 16 năm tù và Phạm Quốc Việt (SN 1996, cùng ngụ ấp Hòa Long 4, TT.An Châu, huyện Châu Thành) 15 năm tù cùng về tội “Giết người”.
Đồng thời, buộc hai bị cáo cùng có trách nhiệm liên đới bồi thường cho gia đình bị hại hơn 100 triệu đồng và cấp dưỡng nuôi hai con của nạn nhân (cháu Lý Bảo Ngân, sinh năm 2007 và Lý Bảo Hào, sinh năm 2010) mỗi cháu một tháng bằng 1/2 mức lương tối thiểu do Nhà nước quy định cho đến khi đủ 18 tuổi.
Theo hồ sơ, khoảng 15 giờ ngày 22/3/2015, Cầm uống rượu với Lý Bảo Hùng, Đinh Văn Thanh và bốn người bạn tại vườn cây cạnh nhà Nguyễn Văn Hóa thuộc ấp Phú Hòa 4, thị trấn An Châu, huyện Châu Thành. Trong lúc uống rượu thì Hùng và Cầm cự cãi và thách thức đánh nhau, Hùng lấy một cái chén đánh vào trán của Cầm, nhưng được mọi người can ngăn.
Tức giận, Cầm lấy cây dao tự chế dài 76 cm, rồi rủ Phạm Quốc Việt đi đánh trả thù, Việt đồng ý. Cầm mang dao tự chế cùng Việt chạy vào hẻm nhà Hùng. Thấy Cầm và Việt chạy vào, Thanh liền tri hô “Thằng Cầm vào, trốn đi”, Hùng liền vào nhà lấy cây dao dài khoảng 30 cm chạy ra, thì bị Cầm dùng dao tự chế chém, Hùng đưa tay lên chống đỡ làm rớt cây dao. Cầm xoay người bỏ chạy, thì Hùng đâm trúng vào lưng Cầm hai nhát.
Các bị cáo tại phiên tòa
Thấy Cầm bị đâm, Việt lấy miếng ván gỗ đánh vào đầu, lưng Hùng làm gãy ván, Cầm chạy lại giật cây dao trên tay Hùng đâm ba nhát trúng vào hông bụng làm Hùng ngã vào hàng rào, được Trương Thị Lệ Thanh (vợ Hùng) chạy đến can ngăn. Cầm và Việt bỏ chạy và ném bỏ con dao gây án. Riêng Hùng được đưa đi cấp cứu, nhưng qua ngày hôm sau thì tử vong (do sốc mất máu cấp).
Ngày 01/4/2015, Cầm và Việt bị khởi tố điều tra.
HĐXX nhận định, hành vi phạm tội của hai bị cáo là đặc biệt nghiêm trọng, có tính chất côn đồ, đã tước đi tính mạng của người khác, gây mất mát đau thương cho gia đình nạn nhân mà không có gì có thể bù đắp được, làm mất an ninh trật tự tại địa phương, nên cần có mức án nghiêm mới có tác dụng giáo dục, răn đe hai bị cáo và góp phần phòng ngừa chung cho xã hội.
Tuy nhiên, xét thấy trong quá trình điều tra và tại phiên tòa, hai bị cáo đã thành khẩn khai báo, tỏ rõ thái độ ăn năn hối cải, nhân thân chưa có tiền án, tiền sự, là thành phần nhân dân lao động nghèo, học vấn thấp, nhận thức pháp luật có phần hạn chế, người bị hại có một phần lỗi, gia đình bị cáo đã tự nguyện bồi thường 6 triệu đồng để khắc phục một phần hậu quả và tại phiên tòa đại diện gia đình bị hại xin giảm nhẹ hình phạt, nên đã tuyên mức án như trên.