Bóc mẽ những chiêu trò bệnh hoạn của các “chuyên gia tình dục” sống nhờ web sex

Đức Gia| 14/08/2014 07:47
Theo dõi Báo điện tử Công lý trên

Thông qua các trang mạng, diễn đàn, web sex ra đời, tuyên truyền các loại phim đen, phim bẩn… Hơn thế, dưới sự quản lý của các quản trị cùng với những chiêu trò bệnh hoạn, web sex trở thành căn bệnh truyền nhiễm nguy hiểm nhất đối với nền văn hóa.

Sống bám web sex

“Chimsesanbuomdem”, một “member” (thành viên) của trang mạng khiêu dâm “Lauxan...” giới thiệu: “Muốn biết web sex kiếm tiền bằng cách nào thì cứ đăng nhập, làm thành viên của “Lauxan...” là biết ngay. Trang này có đủ tất cả các mục từ “ăn chơi” đến “ăn thiệt”.

Cho tới thời điểm này nó vẫn hoạt động mạnh mẽ. Quản trị của nó đặt sever ở Mỹ rồi”. Theo hướng dẫn của thành viên trên, PV có dịp tận mắt chứng kiến những chiêu trò kiếm tiền bằng cách nuôi dưỡng các trang web sex.

Bóc mẽ những chiêu trò bệnh hoạn của các “chuyên gia tình dục” sống nhờ web sex

Giao diện chính của trang web khiêu dâm “Lauxan...” được cho là không thể bị đánh sập.

Theo đó, muốn web khiêu dâm tồn tại, phát triển, ngoài việc tìm cách tránh né cơ quan an ninh mạng bằng cách đặt hosting (nơi chứa dữ liệu), domain (tên miền), sever tại nước ngoài, các quản trị viên phải có nguồn hình, phim ảnh khiêu dâm. “Chimsesanbuomdem” chia sẻ: “Nguồn “tài nguyên” bẩn trên, phần lớn được khai thác từ các trang khiêu dâm nước ngoài. Họ có những trang web rất lớn, công khai và đăng ký cả bản quyền nữa như Xvide..., Sex… Tuy nhiên, bằng nhiều cách, ban quản trị các trang mạng trong nước vẫn có thể lấy tài nguyên từ các trang này về để đăng tải lên trang của mình”.

Bằng cách trên, những thành viên, quản trị web sex không chỉ duy trì thành công các trang mạng khiêu dâm mà còn có thể kiếm tiền trực tiếp từ chúng. Thành viên “chimsesanbuomdem” cho biết: “Có nhiều cách kiếm tiền từ web sex. Tuy nhiên, các quản trị thường chọn cách kêu gọi quảng cáo. Các trang web sex nổi tiếng thường có lượng truy cập khủng, nên cũng là mảnh đất màu mỡ cho các quản trị kiếm tiền. Mỗi lần khách hàng đặt quảng cáo, họ có thể thu tiền qua tài khoản ngân hàng, hoặc thu bằng thẻ cào điện thoại có giá trị lớn. Trực tiếp hơn, những người điều hành web khiêu dâm có thể thu tiền từ các cô gái mại dâm khi họ có nhu cầu đăng tin, hình ảnh của mình trên web này để tìm kiếm khách hàng. Mỗi lần như vậy, người điều hành web đồi trụy có thể thu từ 500 nghìn đồng đến vài triệu đồng một người”.

Tuy nhiên, theo thời gian, việc khai thác nguồn tài nguyên từ các trang mạng nước ngoài cũng khiến các tín đồ của loại hình bệnh hoạn này nhàm chán. Các trang mạng khiêu dâm bắt đầu chuyển sang tìm kiếm nguồn tài nguyên “tự nhiên” hơn qua các “chuyên gia check (kiểm tra) hàng”. Để tăng lượt truy cập, nhiều cá nhân, tổ chức đã lập ra những trang web “đen” nhằm thu hút các “tín đồ” thích thú vui “bệnh hoạn” đổ tiền của, thời gian tìm đọc. Những trang web như trên không thể thiếu các chuyên gia săn dữ liệu sex từ nhiều nguồn. Thông qua mục “ký sự check hàng” của trang “Lauxan...”, trong vai “newbie (thành viên lần đầu gia nhập), PV được các “member” nơi đây giới thiệu, quảng bá hàng trăm chuyên gia “kiểm hàng”, săn dữ liệu sex chuyên nghiệp.

Bóc mẽ những chiêu trò nuôi web đen

“Chuyên gia” có tên “Langtuvotinh” hướng dẫn: “Thông thường, các trang này tìm cách sao chép các video sex trong và ngoài nước lên trang của mình. Tuy nhiên, nhiều khi khách hàng không hứng thú với những cảnh quay công nghiệp, diễn viên quen mặt. Họ cần những cảnh thật, người thật, việc thật. Do đó, muốn sống được, những người sống bằng “nghề” cung cấp dữ liệu sex phải có những cách “khai thác” mới để thỏa mãn thị hiếu của khách hàng”. Những cách “khai thác” nói trên có thể là săn tìm các cô gái bán dâm và đề nghị được chụp ảnh “tươi mát”, ảnh giường chiếu. Thậm chí, người trong cuộc có thể bí mật đặt máy quay sau khi ngả giá thành công với gái làng chơi. Những cảnh quay này hoàn toàn không được xử lý mà chỉ làm nhòe mặt nhân vật nam để tránh nhận diện”.

Theo các chuyên gia check hàng, những cảnh quay trên đôi khi còn giá trị hơn những góc máy của nền công nghiệp phim đen được đầu tư lớn với những diễn viên xinh đẹp. Thông thường, các tác phẩm thực tế trên được các tay săn sex bán cho các trang mạng khiêu dâm. Tuy nhiên, đôi khi chúng cũng là nguồn cung cấp chính trong các cửa hàng bán băng đĩa, điện thoại. Từ rất sớm, khi điện thoại đi động có hỗ trợ thẻ nhớ, chức năng nghe nhạc, xem phim dịch vụ chép nhạc, hình, video trong đó có hình ảnh, video sex cho điện thoại cũng nhanh chóng nở rộ. Ngoài việc khai thác sex từ gái bán dâm, các tay săn dữ liệu sex cũng tính đến những cảnh quay, hình ảnh thật hơn từ nhiều thành phần trong xã hội.

“Mới đầu, đây chỉ là quá trình chứng tỏ đẳng cấp ăn chơi của một số người lắm tiền nhiều của, thừa thời gian. Về sau, hoặc những người này tận dụng những mối quan hệ có sẵn với các cô gái bán hoa để trao đổi, cung cấp cho người có nhu cầu mua, bán dâm kiếm tiền, hoặc được các tú ông, tú bà mời gọi tham gia các hoạt động mại dâm. Nhiệm vụ của những người này là tìm kiếm, mời gọi các cô gái bán hoa tham gia vào một đường dây mại dâm nào đó”, tài khoản “Langtuvotinh” chia sẻ. Cũng như nhiều dịch vụ khác, nghề “săn gái” có những quy tắc, tiêu chuẩn nhất định. Theo các tài khoản trên, thông thường, các chuyên gia “check hàng” phải trực tiếp gặp gỡ, qua đêm với con mồi của mình. Để hoàn thành một đợt “check hàng”, các “chuyên gia” phải nắm rõ thông tin, tính cách, đặc biệt phải có hình khỏa thân 100% của con mồi.

Để có thể đạt yêu cầu trên, các chuyên gia trên khai thác thế mạnh của công nghệ tiên tiến một cách hiệu quả. Bằng các loại camera siêu nhỏ, camera dành cho thám tử, những chuyên gia săn sex mặc nhiên có được những hình ảnh, cảnh quay lén nóng bỏng của mọi tầng lớp từ sinh viên, học sinh, nhân viên văn phòng,… Nhiều sản phẩm thiếu đạo đức, thiếu văn hóa trên sẽ được phân loại theo độ “nóng” để trở thành những chủ đề “hot” trên các diễn đàn, trang mạng hay clip, hình ảnh khiêu dâm đắt khách của các trang web đen.

Có thể bị phạt tù từ sáu tháng đến ba năm

Luật sư Nguyễn Kiều Hưng, Giám đốc hãng luật Giải Phóng, cho biết: “Người nào làm ra, sao chép, lưu hành, vận chuyển, mua bán, tàng trữ nhằm phổ biến sách, báo, tranh, ảnh, phim, nhạc hoặc những vật phẩm khác có tính chất đồi trụy, cũng như có hành vi khác truyền bá văn hóa phẩm đồi trụy, tùy mức độ có thể bị phạt tiền từ năm triệu đồng đến năm mươi triệu đồng, cải tạo không giam giữ đến ba năm hoặc phạt tù từ sáu tháng đến ba năm theo Điều 253 Bộ Luật hình sự”.

 

(0) Bình luận
Nổi bật
Đừng bỏ lỡ
Bóc mẽ những chiêu trò bệnh hoạn của các “chuyên gia tình dục” sống nhờ web sex