Đã 54 tuổi, nhưng bầu nhiệt huyết và tinh thần đam mê với công việc giữ “cán cân công lý” của bà Nguyễn Thị Minh Hạnh, Chánh án TAND huyện Quảng Điền, tỉnh Thừa Thiên - Huế chưa bao giờ vơi cạn.
Hôm tôi gặp bà tại cơ quan cũng là lúc bà đang ốm khá nặng, nhưng bà vẫn đến cơ quan làm việc vì bà bảo, còn nhiều công việc cần giải quyết quá nên ở nhà không yên.
Chánh án Nguyễn Thị Minh Hạnh vốn là cán bộ thuộc biên chế ngành Công an từ năm 1977. Năm 1981, bà đã xin chuyển công tác về tại TAND huyện Hương Điền, tỉnh Thừa Thiên - Huế. Ban đầu khi về nhận công tác ở đây, bà được phân công làm thư ký Tòa án. Sau 7 năm vừa làm vừa không ngừng học tập để nâng cao trình độ nghiệp vụ, đến năm 1984, bà được cấp trên tin tưởng bổ nhiệm làm Thẩm phán TAND huyện Hương Điền, tỉnh Thừa Thiên - Huế. Đến tháng 10/1990, UBND tỉnh Thừa Thiên - Huế ra quyết định tách huyện Hương Điền làm ba huyện nhỏ là Hương Trà, Quảng Điền, Phong Điền để tiện hơn cho việc quản lý, bà được bổ nhiệm làm Chánh án Tòa án huyện Quảng Điền. Như vậy cho đến nay, bà đã giữ chức vụ này đúng 15 năm. Bà đùa vui với chúng tôi rằng: “Tôi là Chánh án đời đầu tiên của Tòa án huyện Quảng Điền và cho đến nay vẫn chưa có đời Chánh án thứ hai”. Quả thật, bà là người có công rất lớn trong việc tổ chức, lãnh đạo, góp phần xây dựng và đưa TAND huyện Quảng Điền vượt qua bao khó khăn từ những ngày đầu tiên mới thành lập để đi lên ổn định và đạt được nhiều thành tích, được lãnh đạo TAND tỉnh cũng như TANDTC ghi nhận như ngày hôm nay.
Chánh án TAND huyện Quảng Điền Nguyễn Thị Minh Hạnh
Nói về những năm tháng đầu tiên khi về nhận nhiệm vụ ở đây, bà Hạnh nhớ lại: Ban đầu về đây chỉ có một mình bà, đến tháng 8/1991 mới có một giáo viên được bổ nhiệm sang làm Thẩm phán. Theo thời gian, đội ngũ cán bộ mới được phân bổ đầy đủ như bây giờ. Hồi về đây cũng là lúc vừa mới chia huyện nên cơ sở vật chất và trang thiết bị cũng còn rất nhiều thiếu thốn, trụ sở của cơ quan cũng chẳng có, phải mượn nhà của HTX làm trụ sở tạm. Cứ thế cho đến năm 2005 cấp trên mới cấp cho kinh phí để mua lại nhà của cá nhân làm trụ sở làm việc.
Không chỉ khó khăn về điều kiện cơ sở vật chất, cái khó khăn lớn nhất là mỗi ngày hai buổi, bà phải đạp xe đạp cả đi lẫn về hơn 20 cây số từ nhà đến cơ quan làm việc. Đặc biệt, Quảng Điền là vùng thấp trũng nhất của tỉnh Thừa Thiên - Huế nên việc phải đội mưa, vượt lũ để đi làm là việc thường xuyên mà bà phải vượt qua.
Vượt lên những khó khăn đó, bà đã hoàn thành tốt mọi nhiệm vụ mà cấp trên giao phó, vì vậy luôn được bạn bè đồng nghiệp yêu mến và nể phục. TAND huyện Quảng Điền dưới sự lãnh đạo của bà nhiều năm liền đạt danh hiệu “Tập thể lao động xuất sắc”. Đặc biệt, nhiều năm liền, năm nào đơn vị cũng giải quyết đạt 100% các loại án, được lãnh đạo TAND tỉnh Thừa Thiên - Huế cũng như lãnh đạo TANDTC ghi nhận. Cá nhân bà cũng đạt được rất nhiều thành tích tiêu biểu, từ năm 2005 - 2011, bà liên tục đạt danh hiệu “Chiến sĩ thi đua” cơ sở và nhận được bằng khen của Chánh án TANDTC. Đặc biệt năm 2009, bà vinh dự được nhận Bằng khen của Thủ tướng Chính phủ và năm 2011, bà được trao tặng Huân chương Lao động Hạng 3. Đó là những ghi nhận, những phần thưởng xứng đáng cho những gì mà bà đã cống hiến, hy sinh hết mình cho sự nghiệp của ngành Tòa án.
Khi hỏi làm sao để có thể vượt qua những khó khăn và đạt được nhiều thành tích như vậy, bà cười khiêm tốn bảo: “Có gì đâu, ai có đam mê và nhiệt huyết thì đều vượt qua được”.
Quả thật, tiếp xúc với bà, chúng tôi nhận thấy, bà là người phụ nữ rất đời thường, gần gũi, thân thiện nhưng trong công việc, bà lại luôn hết mình và quyết liệt.