Người thân mất nhưng không thể có mặt tại gia đình, nữ điều dưỡng chống “giặc dịch” đành lập ban thờ bái vọng từ nơi làm nhiệm vụ.
Ngày 14/4, thông tin từ Bệnh viện dã chiến số 2 tỉnh Quảng Ninh - đơn vị chuyên thu dung, cách ly và điều trị bệnh nhân Covid-19 cho biết, bệnh viện vừa nhận được tin bố của Hoàng Thị Thu Hương, điều dưỡng trưởng Khu B6 đã qua đời.
Dù rất muốn về nhà chịu tang cha, nhưng vì đang làm nhiệm vụ tại khu điều trị cách ly đặc biệt phòng, chống Covid-19, chị Hương vẫn ở lại hoàn thành nhiệm vụ, cúi đầu chịu tang cha từ nơi xa.
Đồng nghiệp tại Bệnh viện dã chiến số 2 dâng hương, chia buồn, động viên điều dưỡng trưởng Hoàng Thị Thu Hương. Ảnh: CDC Quảng Ninh cung cấp.
Để động viên, chia sẻ với nỗi đau của của điều dưỡng Hương, lãnh đạo Bệnh viện số 2 đã giúp chị Hương lập bàn thờ để chị có thể bái vọng cha mình ngay tại tầng 3 khu nhà dinh dưỡng của bệnh viện.
Chiều cùng ngày, các đồng chí lãnh đạo và cán bộ nhân viên Bệnh viện số 2 đã đến thắp hương, chia buồn và động viên điều dưỡng Hoàng Thị Thu Hương tiếp tục phát huy tinh thần trách nhiệm vì cộng đồng của những chiến sĩ áo trắng trong cuộc chiến với dịch bệnh Covid-19.
Được biết, chị Hoàng Thị Thu Hương đang công tác tại Bệnh viên Lao Phổi tỉnh Quảng Ninh. Từ khi xuất hiện dịch Covid-19, tỉnh Quảng Ninh đã thành lập Bệnh viện số 2 và chị Hương được giao nhiệm vụ là Điều dưỡng trưởng Khu B6 của đơn vị.
Hiện Bệnh viện số 2 đang điều trị cách ly cho 18 trường hợp, trong đó có 2 BN mắc Covid-19 gồm BN50 và BN149.
Xúc động, cảm thông và sẻ chia, Giám đốc Bệnh viện dã chiến số 2 Nguyễn Quốc Hùng đã viết một bài thơ tặng nữ điều dưỡng Hoàng Thị Thu Hương với những lời thơ giản dị mà khiến người đọc rơi nước mắt: Trung hiếu! Cuộc chiến này khốc liệt đúng không cha? Cha mất mà con không về nhà Lập bàn thờ cha, nơi dã chiến Ôm vành khăn trắng khóc thương cha Cao Thắng - Cao Xanh có đâu xa, Cha mất, sao con không về nhà Vì đâu nên nỗi, vì đâu thế? Vì phải đứng yên, dịch bệnh qua! Cuộc chiến này khốc liệt đúng không cha Cha mất con không về được nhà Tám bảy mùa Xuân, cha lìa cõi Con đứng trong này, khóc thương cha Con ở trong này hai tháng qua Cách ly ngăn chặn Corona! Vì sự bình yên của đất nước Chiến sĩ ngành y phải xông pha Ở nhà buồn lắm phải không cha Cha mất sao con không về nhà! Bất hiếu, xin cha nhận một lạy Trước giờ cha mãi mãi đi xa Cuộc chiến nay khốc liệt, đúng không cha. |