Tên cướp huyền thoại Salvatore Giuliano - Kỳ cuối: Ngày tàn của Salvatore Giuliano
Vụ án nổi tiếng - Ngày đăng : 10:34, 14/07/2015
Vào cuối tháng 4/1947, Giuliano nhận được một lá thư gửi đến cho mình. Sau khi đọc xong, ông tập hợp các thành viên trong băng và tuyên bố rằng, họ sắp sửa tiến hành một chiến dịch để cho những người Cộng sản biết không có tương lai nào đón đợi họ trong đời sống chính trị ở Sicily.
Người ta không biết được nội dung lá thư đó nói gì và do ai gửi đến, bởi Giuliano đã hủy nó ngay sau khi đọc xong. Mọi người chỉ biết rằng, từ khi nhận được lá thư đó, Giuliano đã trở thành con tốt trong một chiến dịch và tự làm tổn hại nghiêm trọng đến thanh danh của mình là người bảo vệ cho những người bị áp bức.
Hôm đó, tại một thung lũng nằm giữa ba làng Portella, Della, Ginestra, dân làng tụ tập để dự lễ kỷ niệm ngày Quốc tế Lao động do Đảng Cộng sản tổ chức. Mọi việc đã được chuẩn bị hết sức chu đáo với khẩu hiệu, cờ hoa trang hoàng rực rỡ cho một buổi diễu hành và các bài phát biểu của những nhà lãnh đạo.
Khi người dân đã đến đông đủ, buổi lễ sắp được bắt đầu thì người ta nghe thấy tiếng nổ phát ra từ vùng đồi núi bao quanh. Giuliano đã cho nổ một trái bom khiến 17 người chết và trên 30 người khác bị thương, trong số các nạn nhân có cả trẻ em.
Đó là một vụ tàn sát thường dân vô tội. Hậu quả thảm khốc của vụ thảm sát khiến Giuliano bị lên án mạnh mẽ.
Ngay sau vụ thảm sát, một làn sóng truy quét mạnh mẽ của chính phủ đã diễn ra dưới sự ủng hộ của người dân, khiến Giuliano phải chuyển sang thế thủ. Một số thành viên quan trọng bị giết chết hoặc bị bắt giam. Gaspare Pisciotta - Phó tướng của băng cướp và cũng là anh họ của Giuliano dần lo sợ.
Bức ảnh cuối cùng của Giuliano với Gaspare Pisciotta (trái)
Năm 1949, chính quyền Trung ương ở Italia đã thành lập một lực lượng đặc biệt để bắt sống hoặc giết chết Giuliano. Đây là lực lượng tinh nhuệ hơn lực lượng cảnh sát thông thường. Lực lượng đặc nhiệm này chia ra thành những tổ vài ba người, giống như phương pháp mà Giuliano vẫn thường áp dụng trong băng nhóm của mình.
Họ lập ra một chiến thuật khôn ngoan, đó là dựa vào nguồn thông tin nội gián. Họ biết, không kẻ nào gần gũi và được Giuliano tin cậy hơn bằng Gaspare Pissicota.
Viên đại tá chỉ huy lực lượng đặc nhiệm biết và nắm rõ điểm yếu của Pisciotta. Ông thuyết phục Pisciotta phản bội Giuliano, đổi lại bằng 1 thỏa thuận xóa tội cùng khoản tiền thưởng hậu hĩnh. Và Pisciotta đã nhanh chóng nhận lời.
Đến cuối năm 1949 và đầu năm 1950, Giuliano quyết định đã đến lúc phải rời khỏi Sicily. Cách căn cứ của Giuliano trong vùng rừng núi bao quanh ngôi làng Montelepre khoảng 96 km là thị trấn Castelvetrano, sát với bờ biển phía nam.
Ở đó, từ một sân bay nhỏ bé không mấy người để ý, Giuliano có thể rời Sicily bằng đường không. Giuliano vài lần bí mật đến Castelvetrano để thăm dò tình hình và sử dụng ngôi nhà của một luật sư trẻ làm nơi hoạch định kế hoạch và chỉ đạo mọi hoạt động chuẩn bị cho cuộc chạy trốn ra nước ngoài.
Vào hôm 5/7/1950, Giuliano đã hẹn gặp Pisciotta tại nhà của người luật sư để cùng ra sân bay. Và đó cũng là thời khắc kết thúc cuộc đời của Giuliano.
Thi thể của Salvatore Giuliano để ở sân trong tư thế úp sấp mặt
Theo lời khai của Pisciotta tại phiên tòa xét xử, thì chính hắn đã bắn chết Giuliano. Sau đó, hắn và người luật sư chủ nhà mặc quần áo và khiêng Giuliano ra ngoài sân.
Thi thể của Salvatore Giuliano để ở sân trong tư thế úp sấp mặt, cánh tay phải dang ra, mặc quần, áo sơ mi màu trắng và đi dép, một khẩu súng máy nằm cách tay phải chừng vài chục xăngtimét.
Mẹ của Giuliano được đưa đến để nhận dạng thi thể con trai. Cuối cùng, vào chiều 19/7/1950, thi thể Giuliano đã được an táng tại một hầm mộ ở nghĩa địa của làng Montelepre.
Không một hồi chuông nào được rung lên khi tiễn đưa linh hồn Giuliano về với cõi vĩnh hằng. Chỉ có 7 thành viên trong gia đình và cảnh sát có mặt tại đám tang. Tất cả những người khác bị cấm không được tham dự.
Cuộc đời Salvatore Giuliano kết thúc tại đây, coi như một lần trả giá cho chính những tội mà mình gây ra. Dù có cướp bóc để cho người nghèo, giúp đỡ trẻ em, phụ nữ... nhưng những hành động "Robin Hood" ấy cũng vẫn còn đọng mãi những hành động tội phạm, thậm chí là tội ác.