Người đàn ông bị tai nạn giao thông phải nằm một chỗ cầu cứu
Giao thông - Ngày đăng : 11:24, 04/12/2016
Sinh ra trong một gia đình khó khăn với 5 anh em, anh Phạm Đình Tú (29 tuổi) trú ở xóm Nam Vực xã Đô Thành huyện Yên Thành (Nghệ An), đã sớm có tính tự lập từ bé nên luôn đỡ đần công việc cho bố mẹ. Thấu hiểu được nỗi vất vả của bố mẹ để kiếm tiền nuôi các con khôn lớn, trong khi chỉ trông mấy sào ruộng khoán và chăn nuôi thêm con lợn con gà trong nhà, nên anh muốn làm việc gì đó cho gia đình.
Học xong cấp hai, anh Tú không nghĩ tới việc học tiếp, mà anh chỉ muốn đi làm thuê kiếm tiền đỡ đần cha mẹ ngày một già yếu. Sau bao năm bươn chải để nuôi con, sức cùng lực kiệt, mẹ anh đã mất đi vì bạo bệnh, còn bố anh là ông Phạm Quang Chức (65 tuổi) hiện bị bệnh tim nặng, hễ cứ trái gió trở trời là ông lại ngồi thở dốc, không biết sống chết lúc nào.
Anh Tú giờ chỉ có nằm một chỗ và nhờ vợ chăm sóc
Sau thời gian dài đi vào Miền Nam làm thuê với đủ mọi việc như phụ hồ, bốc vác, đi hái cà phê…, nhưng công việc thất thường, tiền công ít ỏi trong khi cuộc sống nơi đô thị đắt đỏ. Anh lại trở về quê, rồi theo những người trong làng đi qua Lào tìm việc.
Lúc đầu là đi làm phụ hồ, lâu dần quen tiếng, quen đường đi lối lại, anh chuyển qua đi đổi hàng rong cho người Lào. Bao năm làm thuê, buôn bán, chắt góp được chút vốn liếng, anh quyết định về quê lập gia đình với chị Cao Thị Thanh Trúc (23 tuổi) trú ở xã Diễn Xuân huyện Diễn Châu.
Có người vợ hiền, lại biết vun vén chăm lo cho gia đình, anh như có thêm động lực để cố gắng làm việc để kiếm tiền chăm lo cho gia đình nhỏ bé của mình. Rồi trong một lần về quê, chiếc xe khách bị tai nạn khiến 8 người tử vong, và 3 người bị thương nặng, anh Tú nằm trong số 3 người bị thương ấy.
Những vết bỏng ở chân phải vẫn chưa lành hẳn khiến anh hết sức đau đớn
Thoát khỏi tử thần trong gang tấc, đến bây giờ mỗi khi nhớ lại anh Tú vẫn không tin mình có thể sống sót để trở về bên vợ con. Anh bần thần nhớ lại: “Khoảng 4h30 phút sáng 2/6/2016, trên chuyến xe khách của nhà xe Khánh Đơn (trú ở huyện Nghi Lộc) chạy từ Thà Khẹc (Lào) trên đường về Nghệ An. Khi cách cửa khẩu Cha Lo (Quảng Bình) khoảng 15 km thì bất ngờ nổ lớn. Đang thiu thiu trong giấc ngủ, tôi bị bắn văng ra ngoài, nhiều khúc gỗ đè lên chân, người. Tôi tỉnh dậy không hiểu chuyện gì đã xảy ra rồi thiếp đi lúc nào không biết”.
Chuyến xe định mệnh ấy khiến 8 người tử vong tại chỗ, trong số 3 người bị thương đó có anh Tú. Anh Tú được đưa về bệnh viện ở Nghệ An điều trị với chấn thương rất nặng, anh bị gãy chân trái phải đóng đinh cố định, gãy xương chậu, chân phải bỏng với nhiều vết bỏng sâu lòi cả xương.
Sau thời gian dài nằm viện điều trị từ bệnh viện tỉnh đến Trung ương, cuối cùng anh cũng được cứu sống dù có lúc cái chết tưởng như đã cận kề. Thế nhưng những thương tật anh đang mang trên người thì không biết đến bao giờ mới lành lặn bình thường trở lại.
Ngồi bên cạnh chồng, chị Trúc chốc chốc lại lấy tay gạt nước mắt, chị nói trong xót xa: “Thương anh ấy từ một người lành lặn, khỏe mạnh bình thường giờ chỉ có nằm một chỗ. Nửa người trên bình thường, còn nửa người dưới bị liệt, hai chân không thể cử động được, các vết thương trên người đến nay vẫn chưa lành hẳn, cứ rớm máu khiến anh rất đau đớn”.
Hoàn cảnh của anh Tú hiện nay rất cần sự giúp đỡ của mọi người
Là người trụ cột của gia đình, thế nhưng từ khi gặp tai nạn đến nay, số tiền để đưa anh Tú đi bệnh viện chữa trị đã ngốn hết hàng trăm triệu đồng, trong khi trong nhà chẳng có đồng nào. Cùng quẫn, gia đình đã phải vay mượn khắp nơi, đồng thời nhờ anh em, làng xóm giúp đỡ mới mong mạng sống của anh được giữ lại.
Anh Tú giờ không đi làm được nên gần như cả gia đình không có nguồn thu nhập nào cả. Chị Trúc cũng chỉ quanh quẩn ở nhà chăm sóc hai con, và lo vệ sinh, cơm nước cho chồng. Cứ vậy, khó khăn, túng quẫn càng thêm bủa vây lấy cả gia đình.
“Giờ không biết đến bao giờ mới có thể đi lại được, đi ra bệnh viện Việt Đức Hà Nội điều trị, nhưng các bác sỹ cũng không dám khẳng định tôi có thể đi lại bình thường được không? Đáng buồn từ khi tôi bị tai nạn nằm một chỗ tới giờ, phía nhà xe cũng không thấy quan tâm hay thăm hỏi hỗ trợ gì để gia đình có thêm điều kiện chữa bệnh cho tôi", anh Tú cho biết.
Trao đổi với PV, ông Lê Xuân Dương – Phó Chủ tịch UBND xã Đô Thành cho biết: “Hoàn cảnh vợ chồng anh Tú hiện giờ hết sức khó khăn, anh ấy bị tai nạn trên chuyến xe khách từ Lào về, giờ phải nằm một chỗ không thể đi lại được. Ở nhà còn vợ và hai con đang nhỏ dại. Bố anh ấy lại bị bệnh tim nhiều năm nay. Gia đình hết sức khó khăn, rất cần sự quan tâm giúp đỡ của mọi người để anh có điều kiện tiếp tục chữa trị”.
Mọi sự giúp đỡ xin gửi về gia đình, theo địa chỉ anh Phạm Đình Tú, ở xóm Nam Vực xã Đô Thành huyện Yên Thành (Nghệ An), số điện thoại: 0987.920.858.