Giao thông

Vết cứa lòng từ hai chữ “nể nang”

Lâm Thanh - Thu Hằng 24/07/2025 21:01

Trong cái se lạnh của những ngày cuối năm, không khí rộn ràng của một đám cưới ở làng quê nhỏ tưởng chừng chỉ mang lại niềm vui và những lời chúc phúc. Nhưng giữa tiếng cười nói rôm rả, một bi kịch âm thầm ập đến, để lại nỗi đau không thể xóa nhòa và bài học đắt giá về sự dễ dãi trong phút chốc…

Cái gật đầu trong men say và một mạng người

Ngô Xuân Lộc, chàng trai 19 tuổi vừa rời ghế nhà trường, không học lên cao nữa mà chọn cuộc sống tự do với công việc làm thuê, vừa học việc vừa làm với thu nhập ít ỏi 5 triệu đồng mỗi tháng. Ở cái tuổi còn đầy mộng mơ, Lộc sống giản đơn, hồn nhiên, chẳng màng đến những toan tính sâu xa. Cuộc sống của chàng thanh niên tuổi 19 trôi qua êm đềm, cho đến buổi trưa định mệnh ấy.

anh-62.jpg
Minh họa: Nguyễn Dương.

Hôm đó, Lộc đến dự đám cưới của một người bạn học cũ, người từng cùng Lộc đồng hành suốt những ngày tháng cấp ba đầy ắp kỷ niệm. Bàn tiệc với phong phú đồ ăn, rượu chảy tràn ly như một nghi thức kết nối tình anh em. Men rượu làm hồng đôi má, xua tan cái lạnh giá của mùa đông, khiến không khí càng thêm phần ấm áp. Tiếng cười vang lên, những câu chúc tụng rộn ràng, chẳng ai ngờ rằng, trong sự hân hoan ấy, một thảm kịch đang lặng lẽ rình rập.

Khi tiệc tan, Lộc cùng đám bạn rời khỏi đám cưới trong men say chếnh choáng. Cậu dắt chiếc Exciter 150 phân khối ra khỏi cổng, định phóng xe về nhà. Nhưng rồi chưa kịp nổ máy, nhìn thấy nhóm bạn tụ tập trên đầu làng, Lộc cất chìa khóa, đi lại nhập hội “chém gió” cùng những người bạn cùng làng cùng xóm lớn lên với nhau. Trong số đó có Nguyễn Xuân Chuyên, cậu em mới 16 tuổi, cũng vừa rời bàn tiệc với hơi men trong người.

Chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói, nếu Chuyên không bất ngờ ngỏ ý mượn xe của Lộc để đi đón bạn. Lộc hơi chững lại hỏi:

- “Gần đây không?”

- “Gần thôi anh”, Chuyên nói, giọng nhẹ nhàng như bao lần trò chuyện trước đó.

Lộc thoáng ngập ngừng vì biết rõ Chuyên chưa đủ tuổi, chưa có bằng lái, lại vừa uống rượu. Nhưng rồi, một suy nghĩ thoáng qua trong đầu “Có lẽ không sao đâu…”. Một quyết định tưởng như vô hại cũng chỉ vì nể nang hai chữ “quen biết”.

Sau khi nhận được cái gật đầu của anh, Chuyên rồ ga đi, nhanh chóng khuất bóng nơi cuối đường, còn Lộc tiếp tục ngồi chơi với nhóm bạn thêm một lúc rồi đi bộ về nhà. Men rượu và sự mệt mỏi khiến cậu chìm vào giấc ngủ ngay khi đặt lưng xuống giường, quên bẵng lời hứa mượn xe một lúc của Chuyên. Đến 7 giờ tối, tỉnh dậy sau giấc ngủ, Lộc giật mình khi nhìn ra sân chẳng thấy chiếc xe đâu. Cậu vội vàng gọi điện cho Chuyên. Một cuộc, hai cuộc, rồi ba cuộc… Chuông đổ, nhưng đầu dây bên kia chỉ là sự im lặng...

Trời mỗi lúc một khuya, đến 22 giờ đêm, Lộc đứng ngồi không yên. Cậu chạy đi hỏi han bạn bè, người trong làng, nhưng không ai nhìn thấy Chuyên ở đâu. Linh cảm có chuyện chẳng lành, Lộc lần theo những cung đường quen thuộc, đi một vòng quanh làng, nhưng vẫn là sự vô vọng. Cậu trở về, tiếp tục gọi điện với những hy vọng mong manh. Điện thoại vẫn đổ chuông đều đặn, nhưng ở đầu dây bên kia chỉ là sự im lặng lạnh lẽo, kéo dài như cơn gió buốt quét qua cánh đồng hoang vắng.

Cậu không dám nghĩ đến điều tồi tệ nhất, chỉ biết tự trấn an mình rằng mọi chuyện rồi sẽ ổn. Nhưng định mệnh đã không cho Lộc cơ hội sửa sai. Khoảng 23 giờ, người đi đường phát hiện thi thể một thiếu niên nằm gục trên vệ cỏ ven đường. Dưới mương cạn, chiếc Exciter của Lộc bị vùi lấp trong lớp bùn nhão và người thiếu niên xấu số đó là Chuyên.

Nhận được tin báo từ người dân, lực lượng chức năng nhanh chóng có mặt tại hiện trường, phong tỏa khu vực và tiến hành điều tra. Sáng hôm sau, Ngô Xuân Lộc được cơ quan Cảnh sát điều tra triệu tập đến trụ sở để làm rõ cái chết của Nguyễn Xuân Chuyên.

Ban đầu, khi cán bộ phụ trách vụ án hỏi đến việc giao xe, Lộc vẫn ngây ngô nghĩ rằng mình “không liên quan trực tiếp”. Cậu không lường hết được hậu quả khủng khiếp từ quyết định tưởng chừng vô hại của mình. Nhưng khi được phân tích cặn kẽ về mức độ nghiêm trọng của vụ việc, nét mặt Lộc biến sắc. Giây phút đó, Lộc như người vừa tỉnh khỏi cơn mê, người thiếu niên 19 tuổi ấy cảm thấy “bầu trời sụp đổ”.

Phòng Kỹ thuật hình sự Công an tỉnh Hà Nam cũng đã có kết luận phát hiện nồng độ Ethanol (cồn) trong máu của Nguyễn Xuân Chuyên là 92,04mg/ml máu. Nguyên nhân dẫn đến cái chết của Chuyên là do vỡ xương hộp sọ, rách màng cứng, dập não, thoát não dẫn đến chấn thương sọ não.

Sau khi có kết quả điều tra vụ án, Viện Kiểm sát nhân dân thành phố Phủ Lý đã truy tố Ngô Xuân Lộc về tội "Giao cho người không đủ điều kiện điều khiển phương tiện tham gia giao thông đường bộ" theo quy định tại điểm a khoản 1 Điều 264; điểm i, s khoản 1, khoản 2 Điều 51; Điều 36; Điều 50 của Bộ luật Hình sự với khung hình phạt Ngô Xuân Lộc từ 12 đến 15 tháng cải tạo không giam giữ. Khấu trừ từ 5% đến 10% thu nhập đối với bị cáo trong thời gian chấp hành hình phạt để sung ngân sách nhà nước.

Lời cảnh tỉnh cho người trẻ về hậu quả của sự nông nổi và dễ dãi

Ở cái tuổi 19, Lộc còn quá non trẻ, còn chưa cảm nhận được vị ngọt của tuổi mới lớn mà đã phải nếm trái “đắng” vì một phút dễ dãi và càng đau lòng hơn khi mất đi một người em thân thiết. Mấy ngày sau khi Chuyên ra đi, Lộc áy náy, đau đớn gầy rộc người đi. Chuyên còn quá trẻ, còn nhiều điều chưa trải nghiệm nhưng lại ra đi ở độ tuổi đẹp nhất.

anh-63.jpg
Một phiên tòa xét xử ở TAND tỉnh Hà Nam (cũ). (Ảnh minh họa)

Ngày ra tòa, hình ảnh chàng thanh niên phơi phới yêu đời ngày nào đã chẳng còn. Đôi mắt Lộc đỏ hoe, thỉnh thoảng nhìn ngó về người thân của mình ngồi phía dưới khán phòng như tìm kiếm một chút an ủi giữa cơn bão lòng. Lộc thành khẩn khai nhận hành vi, không chối cãi, nhưng nỗi đau trong lòng chẳng thể nói thành lời.

Hội đồng xét xử nhận định, bị cáo Ngô Xuân Lộc phạm tội lần đầu, thuộc trường hợp ít nghiêm trọng. Trong quá trình điều tra và tại phiên tòa, bị cáo đã thành khẩn khai báo, ăn năn hối cải. Đại diện gia đình bị hại có đơn xin giảm nhẹ hình phạt, và bị cáo có ông nội là bệnh binh - đây đều là những tình tiết giảm nhẹ theo quy định của pháp luật.

Tuy nhiên, hành vi của bị cáo đã trực tiếp xâm phạm đến tính mạng người khác, ảnh hưởng nghiêm trọng đến trật tự an toàn giao thông - một lĩnh vực đang được toàn xã hội quan tâm. Vì vậy, cần thiết phải xử lý nghiêm minh nhằm răn đe, giáo dục và phòng ngừa chung trong cộng đồng.

Trên cơ sở đó, Tòa quyết định áp dụng hình phạt cải tạo không giam giữ đối với bị cáo, đồng thời, theo quy định tại Điều 36 Bộ luật Hình sự, khấu trừ một phần thu nhập trong thời gian chấp hành hình phạt để sung vào ngân sách nhà nước. Tại phiên tòa, bị cáo khai có thu nhập bình quân 5 triệu đồng/tháng, do đó cần thực hiện khấu trừ phù hợp theo quy định.

Tòa tuyên án: bị cáo Ngô Xuân Lộc phạm tội “Giao cho người không đủ điều kiện điều khiển phương tiện tham gia giao thông đường bộ”, xử phạt 12 tháng cải tạo không giam giữ.

Câu chuyện giữa Ngô Xuân Lộc và Nguyễn Xuân Chuyên không chỉ là một vụ tai nạn giao thông. Đó là một vết cứa nhức nhối, một lời cảnh tỉnh cho những ai từng dễ dãi trao chìa khóa xe vì nể nang, vì chủ quan hay vì thiếu hiểu biết. Đằng sau tay lái là sinh mạng, là những ước mơ, là tương lai của cả một con người và cả một gia đình.

Đặc biệt với người trẻ, sự bồng bột và cảm tính nhất thời đôi khi biến một trò đùa thành thảm kịch. Một ly rượu, một cái gật đầu có thể chấm dứt một cuộc đời, và đẩy một cuộc đời khác vào ngõ cụt pháp lý.

Vụ án đã khép lại, bản án đã tuyên. Những câu hỏi vẫn còn đó: làm sao để không còn những tai nạn đau lòng như thế? Làm sao để mỗi người nhất là người trẻ hiểu rằng, pháp luật không phải để răn đe suông mà để bảo vệ chính họ?

Trách nhiệm không chỉ là của cơ quan chức năng, mà còn đến từ gia đình, nhà trường và xã hội. Cha mẹ cần sát sao hơn, không buông lỏng quản lý khi con chưa đủ tuổi, chưa có kỹ năng. Đừng để sự chủ quan của người lớn trở thành tai họa cho tuổi trẻ.

Lâm Thanh - Thu Hằng