Cựu Phó Cục trưởng Cục Quản lý thị trường lĩnh 9 năm tù
Sáng nay (27/7), TAND TP. Hà Nội đã tuyên án đối với bị cáo Trần Hùng (cựu Phó Cục trưởng Cục Quản lý thị trường Hà Nội, cựu Tổ trưởng Tổ 304, Tổng cục Quản lý thị trường, Bộ Công Thương) cùng 35 bị cáo khác.
36 bị cáo này bị kết án về các tội: “Sản xuất, buôn bán hàng giả”, “Nhận hối lộ”, “Môi giới hối lộ” và “Lợi dụng chức vụ, quyền hạn trong khi thi hành công vụ”.
Trong đó, bị cáo Trần Hùng (cựu Phó Cục trưởng Cục Quản lý thị trường, cựu Tổ trưởng Tổ 304, Tổng cục Quản lý thị trường) bị Tòa tuyên phạt mức án 9 năm tù về tội “Nhận hối lộ”.
Các bị cáo nguyên là cấp dưới của bị cáo Trần Hùng gồm: Lê Việt Phương (cựu Phó Đội trưởng Đội Quản lý thị trường số 17, Cục Quản lý thị trường Hà Nội) bị phạt 30 tháng tù; Phạm Ngọc Hải và Thành Thị Đông Phương (đều là cựu Kiểm sát viên Đội Quản lý thị trường số 17) bị phạt lần lượt mức án là 20 tháng tù và 18 tháng tù nhưng đều cho hưởng án treo về cùng tội "Lợi dụng chức vụ, quyền hạn trong khi thi hành công vụ".
Bị cáo Nguyễn Duy Hải (lao động tự do, trú tại phường Trương Định, quận Hai Bà Trưng, Hà Nội) bị phạt 27 tháng tù về tội “Môi giới hối lộ”.
Nhóm 31 bị cáo còn lại đều bị kết án về tội “Sản xuất, buôn bán hàng giả”, trong đó Cao Thị Minh Thuận (Giám đốc Công ty trách nhiệm hữu hạn sản xuất và thương mại Phú Hưng Phát – Công ty Phú Hưng Phát) bị phạt 10 năm tù.
Các bị cáo khác bị phạt từ 24 tháng tù nhưng cho hưởng án treo đến 6 năm tù.
Trong số các bị cáo, Cao Thị Minh Thuận là người chủ mưu, cầm đầu, điều hành toàn bộ hoạt động sản xuất, buôn bán sách giáo khoa giả tại Công ty Phú Hưng Phát, chỉ đạo các bị cáo khác thực hiện tội phạm, trực tiếp chỉ đạo sản xuất giúp sức cho Cao Thị Minh Thuận thực hiện hành vi sản xuất sách giả.
Các bị cáo khác đóng vai trò là đồng phạm tham gia giúp sức trong việc quản lý kho hàng hóa, liên hệ các xưởng in, theo dõi công nợ, kết nối các đơn hàng…
Hành vi của các bị cáo phạm tội nhận hối lộ, môi giới hối lộ đã gây mất lòng tin vào hoạt động đúng đắn của các cơ quan nhà nước, gây dư luận xã hội xấu.
Quá trình xét xử, 35/36 bị cáo thừa nhận hành vi phạm tội. Riêng bị cáo Trần Hùng là người duy nhất kêu oan từ đầu tới cuối. Tại phiên tòa, luật sư bào chữa cho rằng cơ quan tố tụng dựa vào lời khai mâu thuẫn của Nguyễn Duy Hải để buộc tội bị cáo Hùng là không khách quan, bị cáo Hùng không có quyền hạn gì trong việc xử lý vi phạm của Công ty Phú Hưng Phát.
Luật sư còn dẫn dữ liệu từ các cột sóng điện thoại của nhà mạng MobiFone, cho thấy tại thời điểm xảy ra vụ việc, bị cáo Trần Hùng đang ở quận Ba Đình (Hà Nội), còn bị cáo Hải đang ở quận Hoàn Kiếm (Hà Nội) và quận Hai Bà Trưng (Hà Nội). Hai bên không gặp nhau, nên không thể có chuyện đưa, nhận hối lộ.
Tuy nhiên, theo HĐXX, bị cáo Trần Hùng là Tổ trưởng Tổ 304, có nhiệm vụ tiếp nhận thông tin các vụ việc vi phạm, tham mưu Tổng cục trưởng Tổng cục Quản lý thị trường, phối hợp với các đơn vị liên quan trong việc kiểm tra và xử lý vi phạm.
Sau khi vụ việc Công ty Phú Hưng Phát bị phát hiện, bị cáo Cao Thị Minh Thuận liên hệ với bị cáo Hùng nhờ giúp đỡ, bị cáo Hùng ra điều kiện sẽ tha nếu Thuận chỉ ra các cơ sở vi phạm khác. Không yên tâm, bị cáo Thuận vẫn thông qua bị cáo Hải đặt vấn đề sẽ đưa tiền cho bị cáo Hùng.
Sau khi nhận 300 triệu đồng, bị cáo Trần Hùng hướng dẫn Thuận thay đổi lời khai về nguồn gốc số sách, từ sách giả thành sách do người khác ký gửi; đồng thời chỉ đạo Đội Quản lý thị trường số 17 xử lý vụ việc theo hướng mà bị cáo Thuận thay đổi lời khai. Vụ việc lẽ ra phải được chuyển sang Cơ quan điều tra thì chỉ bị xử phạt hành chính.
Theo HĐXX, mặc dù lời khai của Nguyễn Duy Hải có khác nhau về thời điểm đưa tiền, nhưng xuyên suốt đều thể hiện bị cáo Thuận thông qua bị cáo Hải đưa tiền cho bị cáo Trần Hùng, việc đưa tiền diễn ra tại phòng làm việc của bị cáo Trần Hùng.
Mặt khác, HĐXX cũng xác định lời khai của bị cáo Hải phù hợp với lời khai người làm chứng, lời khai của bị cáo Thuận và những người liên quan, phù hợp với kết quả thực nghiệm điều tra cũng như sơ đồ hiện trường diễn ra việc đưa tiền do bị cáo Hải tự vẽ.
Đối với dữ liệu liên quan đến cột sóng điện thoại, HĐXX đã trích dẫn trình bày của đại diện MobiFone cho thấy chỉ với dữ liệu này thì không đủ căn cứ xác định thời điểm xảy ra vụ việc bị cáo Hùng đang ở quận Ba Đình. Do vậy, Tòa khẳng định bị cáo Trần Hùng phạm tội “Nhận hối lộ”, việc điều tra, truy tố, xét xử bị cáo Hùng về tội danh này là không oan.
Về phần dân sự, Tòa xác định bị cáo Thuận đã tiêu thụ hơn 6 triệu quyển sách giáo khoa giả, thu lời bất chính hơn 30 tỷ đồng. Tòa tuyên buộc bị cáo Thuận phải nộp xung công quỹ hơn 8 tỷ đồng, các đồng phạm giúp sức được Thuận chia tiền phải nộp lại gần 22 tỷ đồng.