Nghị lực phi thường của cháu bé bị cha ruột đốt
Đời sống - Ngày đăng : 15:03, 27/07/2013
Cho tới thời điểm này khi sự việc đã xảy ra được khoảng thời gian dài nhưng những ám ảnh về ngày hôm ấy vẫn còn vẹn nguyên đối với cả hai mẹ con chị Hà và cháu Linh.
Chúng tôi tìm về ngôi nhà của hai mẹ con chị Lê Thị Hà (1984) và cháu Vũ Quốc Linh (2008) sau 3 năm xảy ra sự việc. Căn nhà cấp 4 nhưng tinh tươm, sạch sẽ. Người mẹ trẻ mới 30 tuổi nhưng đã trải qua nỗi cay đắng, tủi nhục của 2 cuộc hôn nhân không hạnh phúc. Một đứa bé mới lên 3 nhưng trong em in đậm những ám ảnh kinh hoàng của quá khứ về người cha bạc ác.
Bé Vũ Quốc Linh bên mẹ
Tình duyên đứt gánh và bi kịch từ người cha máu lạnh
15 tuổi chị bước chân về nhà chồng trong sự non nớt, vụng về của 1 cô gái mới lớn. Chị bảo, ở quê cứ quá tầm 15 là con gái phải lo chuyện lập gia đình. Cuộc sống với những phức tạp của gia đình phong kiến khiến nàng dâu 15 tuổi ấy không chịu đựng nổi. Chị chấp nhận đầu hàng số phận rồi chia tay với người chồng đầu tiên. Sau 2 năm, chị đi bước nữa với anh Vũ Văn Quang (xã Tế Thắng, Thanh Hóa). Anh Quang cũng từng có vợ và một cậu con trai.
Thế nhưng, hạnh phúc đến với chị Hà ngắn chẳng tày gang. Lấy Quang được hơn 1 năm thì bắt đầu Quang lao vào vòng xoáy của của những trận cá cược, số má và rượu chè. Mỗi lần thua bạc, nợ nần là mỗi lần Quang lại lôi chị Hà ra làm bia đỡ đạn.
Quang hành hạ vợ bằng những trận dọa nạt, đòn roi. Chị Hà kể, trước đây chị từng làm ở công ty bảo hiểm Thanh Hóa, công việc rất ổn định nhưng có những ngày đang đi làm, Quang còn xông thẳng vào tận chỗ làm vác dao dọa dẫm. Chị đành ngậm ngùi xin nghỉ việc. Thêm một lần nữa, chị quyết định viết đơn li hôn. Quang chẳng những không động lòng mà còn lấn tới cầm dao dọa giết vợ.
Đỉnh điểm là trưa 27/04/2011, chị Hà không có nhà. Quang xuống nhà tìm chị không thấy nên đã bế bé Vũ Quốc Linh lên xe máy và đi đâu đó chừng 20 phút. Lúc bà ngoại và người cậu của bé Linh nhìn thấy Quang đưa Linh về thì bất ngờ Quang dội cả can xăng từ đầu con trở xuống. Mọi người tá hỏa chạy lại để lôi cháu Linh ra khỏi tay Quang thì bất ngờ Quang châm lửa và vứt luôn chiếc bật lửa ấy vào Linh. Ngọn lửa bùng lên dữ dội. Cậu của Linh vơ vội lấy cháu trong đống lửa ngùn ngụt rồi cùng nhảy xuống ao. Ngay sau đó, Vũ Quốc Linh được đưa đi bệnh viện nhi Thanh Hóa để cấp cứu.
Bé Linh được đưa vào bệnh viện nhi được 3 ngày thì tình trạng trở nặng, vết bỏng lớn và lan toàn bộ cơ thể nên khó lòng cứu chữa. Nếu may mắn cứu được, cháu bé chỉ có thể sống thực vật. Lúc đưa con đi cấp cứu, cơ thể bé quằn quại, chỉ còn da bọc xương, không đứng, không ngồi và không nằm được. Các vết bỏng trên mặt cháu nhăn nhúm, co lại, rỉ máu. Như có phép màu, sau 28 ngày theo dõi, tình trạng sức khỏe của Linh dần tiến triển nên bệnh viện bàn với gia đình chuyển Linh lên bệnh viện bỏng quốc gia Hà Nội. Ở viện bỏng quốc gia được 3 tháng Linh bị nhiễm trùng máu. Trong thời gian truyền máu Linh lại bị nhiễm vi rút, sốt cao liên tục. Gia đình tiếp tục đôn đáo đưa con lên bệnh viện nhi Thụy Điển.
Ngày 18/5/2011, ca phẫu thuật ghép da được tiến hành. Bác sĩ lấy gần như toàn bộ phần da hai bên đùi chị Hà ghép trực tiếp sang cho bé Linh. Ca phẫu thuật kéo dài gần bốn giờ. Cuối năm đó, may mắn có đoàn Thụy Sĩ về bệnh viện Thanh Hóa, và nhờ sự giúp đỡ của bệnh viện đã tiến hành phẫu thuận đôi tay lần đầu tiên cho Linh. Hai bàn tay của Linh bị cháy khô, các bác sĩ tiến hành phẫu thuật để tách các ngón tay cho Linh. Bàn tay phải của bé chỉ còn bốn ngón, một ngón bị cháy khô, bác sĩ phải tháo khớp rất sâu để các ngón khác không bị hoại tử.
Lúc mới tháo băng, tay bé không cử động được, như hai nắm đấm to tròn. Chị Hà phải luyện cho con nắm, mở bàn tay ra rồi nắm lại. Gần một tháng trời, tay bé đã cử động nhẹ nhàng và có thể kẹp đồ vật nhỏ vào hai bàn tay.
Năm 2012 tin vui nữa lại đến với hai mẹ con Quốc Linh. Phía Bệnh viện quốc tế Hạnh Phúc liên lạc với 2 mẹ con chị Hà và thông báo có đoàn Hàn Quốc đến thăm khám, muốn tiến hành phẫu thuật miễn phí cho Linh. Các bác sĩ tiến hành ghép da vào chân cho Linh. Bốn ngày sau, cậu bé lại phải tiêm tế bào gốc lần thứ hai. Phẫu thuật xong, mất hai tháng sau Linh mới đi được. Sau ca phẫu thuật đó, cậu bé được tiêm tế bào gốc vào mặt để tái tạo da. Hơn một tháng sau, Linh trải qua ca phẫu thuật tách lại các ngón tay bên phải vì lần phẫu thuật trước chưa tách hết khiến ngón thứ hai và thứ ba vẫn dính chặt nhau.
Hình ảnh của bé khi chưa bị bố tẩm xăng đốt
Sau 3 năm bị bố tẩm xăng đốt
Vũ Văn Quang, bố của Linh hiện giờ đang thụ án tại trại giam 3, Tân Kỳ, Nghệ An. Chị Hà kể, nhiều khi cũng muốn cho con vào thăm bố nhưng mọi người đều can ngăn. Bé vẫn sợ và khóc thét lên mỗi khi có người hỏi về người bố của nó.
Sự bất nhân của người cha đã vô tình hủy hoại cả tuổi thơ, cả cuộc đời lành lặn của đứa con vô tội. Ngày chồng ra tòa, con nằm viện, chị vừa giận chồng vừa thương con lại tự trách cứ bản thân nhiều hơn. Chị dằn vặt lương tâm mình, đã có lúc chị nghĩ quẩn và từng có ý định tìm đến cái chết. Nhưng nghĩ đến con, nghĩ đến những cơn đau quằn quại con đang trải qua từng ngày, từng giờ chị lại vực dậy, cố gắng mà sống tiếp. Vượt qua những thời khắc đối mặt với tử thần, sự sống và cái chết chỉ trong gang tấc, giờ đây bé Vũ Quốc Linh đã có một cuộc sống mới bé có thể tự ăn, đi chơi xung quanh hàng xóm.
Cậu bé ngoan, nhanh nhẹn. Em tự tin, bạo dạn, không mặc cảm tự ti. Ở cậu bé 5 tuổi này, tôi thấy sự kiên cường, trên hết là tinh thần thép đáng cảm phục. Hết hè năm nay, Vũ Quốc Linh vào lớp 1. Bé muốn được đến trường để đi học như các bạn cùng trang lứa nhưng chị vẫn chưa dám để con tiếp xúc với môi trường mới. Chị sợ con nít vẫn chưa nhận thức được mà trêu ghẹo con, con lại tủi thân.
3 năm qua, sau những thử thách và tháng ngày lận đận chạy ngược xuôi điều trị cho con giờ trông chị cũng già hơn so với cái tuổi 30. “Mẹ khóc à, mẹ Hà đừng khóc, con yêu mẹ nhất”, thằng bé ôm chầm lấy chị, đưa đôi tay xù xì, run rẩy lên lau những giọt nước mắt trên mặt mẹ. Trong giây phút ấy, ranh giới giữa tình yêu và sự thù hận với chị dần được xua tan bởi vì bên cuộc đời chị, lúc này vẫn còn có hy vọng lớn nhất là sự hiện diện của bé Linh.
“Tôi là Vũ Quốc Linh, năm nay tôi 5 tuổi. Tôi đến từ Thanh Hóa. Tôi mong muốn sau này được trở thành bác sĩ để có thể chữa bệnh cho mọi người. Tôi muốn được hạnh phúc để mẹ tôi được hạnh phúc. Cám ơn và tạm biệt các bạn. Tôi yêu các bạn rất nhiều”. Trong buổi lễ trao từ thiện cho những bệnh nhân có hoàn cảnh đặc biệt ở đất nước Hàn Quốc, Linh đã dõng dạc đứng trước hàng ngàn khán giả để giới thiệu bản thân và nói lên mơ ước của mình như vậy.
“Nụ cười trong sáng của em khiến toàn thể đội ngũ JK cảm thấy hạnh phúc mỗi ngày. Cám ơn mọi người đã cho chúng tôi gặp em. Ngày đó, tất cả đội ngũ JK, ai cũng háo hức chào đón vị khách nhỏ đáng yêu. Và rồi, tất cả chúng tôi đều cảm thấy lo lắng cho em bởi chúng tôi biết rõ những khó khăn mà em phải đối mặt cũng như những cuộc điều trị đặc biệt mà em phải trải qua. Ngay từ lần đầu đến Hàn Quốc, nụ cười của em đã xua tan mọi lo lắng của chúng tôi. Tất cả đều chắc chắn rằng, với sự dũng càm và nụ cười tươi sáng của mình, em có thể vượt qua tất cả. Đội ngũ của chúng tôi đều cố gắng hết mình nhằm đem lại cho em những kỷ niệm tốt nhất trong suốt thời gian em ở lại đây với chúng tôi. Em có hạnh phúc trong thời gian ở đây không? Chúng ta thật sự đã có những khoảnh khắc hạnh phúc bên nhau. Hẹn gặp lại em tại đây cùng với nụ cười thật ấm áp cùng những cử chỉ thật đáng yêu đã khiến chúng tôi cười thật nhiều và giúp chúng tôi gạt bỏ những ưu phiền. Em là kho báu của chúng tôi. Linh yêu dấu! Cậu bé thông minh, đáng yêu của chúng ta. Chúng tôi hy vọng cùng với thời gian ở bên nhau, chúng ta sẽ có những kỷ niệm thật đẹp. Với tất cả yêu thương!". Đội ngũ JK Trích thư của bác sĩ ở bệnh viện JK Hàn Quốc gửi em Vũ Quốc Linh |