CĐM cảm thán trước tâm thư xúc động kỷ niệm 21 năm ra trường – Thanh xuân còn mãi

Giáo dục - Ngày đăng : 10:30, 03/08/2022

“Cảm ơn các cậu, vì khi chúng mình 40 tuổi - gặp lại tớ vẫn luôn có cảm giác an toàn, nói cười không ngớt, vô tư và hồn nhiên như tuổi 18” là nội dung của bức “tâm thư” khiến CĐM dậy sóng những ngày qua.

Lại một mùa thi nữa qua đi, mang đến cả tương lai rộng mở và cả những chia xa đầy tiếc nuối với chúng bạn, với mái trường xưa. Thế nhưng ở đâu đó, sẽ luôn có những người bạn mà dù hàng chục năm trôi qua vẫn gần gũi, thương yêu nhau như cái thuở “tuổi 17 bẻ gãy sừng trâu”. Câu chuyện cảm động về tập thể lớp 12C2 (khóa 1998-2001) Trường THPT Uông Bí (Quảng Ninh), niên khóa 1998- 2001 sau đây có thể khiến bất kỳ ai đã và đang từng bước qua tuổi hoa niên rực rỡ một lần nữa nhớ về những năm tháng thanh xuân rực rỡ, vô lo vô nghĩ bên cạnh bạn bè, thầy cô.

Hình ảnh họp lớp với 41 người tham gia của tập thể 12C2 THPT Uông Bí (niên khóa 1998 - 2001)

Chụp ảnh kỷ niệm ở trường với phong cách cực “xì tin”

Buổi họp lớp đông đủ của tập thể lớp 12C2 có tới 41 thành viên tham gia sau 21 năm ra trường. Điều này thật khó mà tưởng tượng với hầu hết các tập thể lớp THPT, vì thường thì MXH đầy những câu chuyện dở khóc dở cười, đi họp lớp mà chỉ có vài ba mống đợi “dài cổ” nhưng không ai đến”.

Những thành viên nữ trong lớp trẻ trung, xinh đẹp sau 21 năm tốt nghiệp

Trên tài khoản MXH, một thành viên của lớp chia sẻ:

“Chào các cậu! Thanh xuân của tớ

Sau 21 năm từ khi tốt nghiệp cấp 3, thật mừng vì được gặp gần như đầy đủ lại các cậu – những khuôn mặt thân thuộc ấy. Chắc hẳn các cậu ko nghĩ được rằng các cậu có ý nghĩa đặc biệt thế nào đối với một đứa như tớ đâu”.

Nhớ lại kỷ niệm ngày đầu nhập học, nhớ về một “cô bé” từng không yêu thích trường lớp chút nào, chị cũng đồng thời nghĩ về những kỷ niệm nhí nhố, đáng yêu và sự thương quý, bao dung của bạn bè, thầy cô. Sự trân trọng và biết ơn của chị cuối cùng cũng có cơ hội được nói ra:

“Cảm ơn các cậu, vì khiến thanh xuân của tớ thật đẹp. Đã là 1 phần khiến tớ trở thành phiên bản tốt đẹp, tự tin hơn của tớ ngày hôm nay.

Cảm ơn các cậu, vì khi chúng mình 40 tuổi - gặp lại tớ vẫn luôn có cảm giác an toàn, nói cười ko ngớt, vô tư và hồn nhiên như tuổi 18”.

12C2 chụp ảnh kỷ niệm 21 năm về trước

Chẳng phải ai cũng có may mắn, có “cái duyên” được sống lại những ngày tháng vô tư như khi còn đi học. Đọc chia sẻ ở trên, nhiều người thấy đồng cảm, cũng thấy có phần ghen tị.

Đến nay vẫn có thể đông đủ cùng nhau đi ăn

Đi du lịch, đi chơi với bạn bè

Vào ngày chia tay bạn bè thầy cô, hầu hết chúng ta đều dễ dàng “hứa hẹn” sau này đừng quên nhau, “giữ liên lạc nhé”, “họp lớp nhớ đến nha”,… Thế nhưng, những điều tưởng như đơn giản lại khó khăn hơn bao giờ hết. Thời gian qua đi, xa cách về mặt không gian, mỗi người có một hướng đi riêng khiến cho những lời hứa ngày xưa chỉ còn là dĩ vãng. Ra trường vài năm, muốn gặp bạn bè cũng khó vì mỗi đứa một nơi, tất bật với công danh sự nghiệp, với cuộc sống “củi gạo dầu muối” khiến chúng ta dù không muốn cũng buộc phải quên đi rất nhiều.

CĐM bày tỏ sự ngưỡng mộ khi thấy các anh chị có thể duy trì liên lạc suốt 21 năm

Ở bên nhau vẫn mãi là những người bạn vô tư, đáng yêu thuở nào

Theo chia sẻ, lớp 12C2 vẫn luôn cố gắng duy trì liên lạc. Mỗi năm, ngay cả khi không phải dịp đặc biệt mọi người vẫn tụ tập, cùng trò chuyện, tâm sự và cả “ăn chơi” thật vui. Đông đủ tất cả các thành viên là rất khó, vì nhiều anh chị làm việc, lập nghiệp ở tỉnh thành khác, tuy nhiên, “quân số” thì lúc nào cũng quá nửa.

Họp lớp sẽ mãi là niềm vui…

Nếu như tất cả bạn bè năm xưa đều có thể gặp lại

Những năm tháng cấp 3 vẫn được xem là thanh xuân đẹp nhất của cuộc đời, cùng bạn bè lớn lên bên nhau, cùng học, cùng chơi. Kỷ niệm thuở 17 sẽ luôn ở một góc sâu nhất nơi tâm hồn mỗi người. Có lúc, có lẽ chúng ta chỉ là “sợ” nhớ lại những điều đẹp đẽ mà rất có thể hiện tại đã trở thành “quá vãng”, chẳng dễ gì tìm lại được những người bạn thân thương xưa kia.

Dù vậy, chỉ cần các bạn còn đây, chỉ cần nhớ tới nhau và nhớ tới chính mình vào “hoa quý mùa mưa” năm ấy, sẽ luôn có những buổi gặp gỡ đầy xúc cảm!

Minh Khang