Nỗi đau từ vụ án con đoạt mạng cha
Xã hội - Ngày đăng : 08:29, 19/07/2015
Nghịch tử giết cha
Chuyện “huyết thống nhạt nhòa” hay “nồi da xáo thịt” bao giờ cũng khiến cho người ta thấy nghẹn đắng, bởi đằng sau những câu chuyện đau lòng đó là biết bao nỗi đau, cảnh đời ngang trái của gia đình họ. Nhưng, trong câu chuyện này, chỉ vì một phút không kiềm chế được sự uất ức mà Thò Chúng Hờ (SN 1980, trú tại thôn Chứ Phìn, xã Sủng Trái, huyện Đồng Văn, tỉnh Hà Giang) xuống tay hạ sát bố đẻ của mình từng làm “kinh thiên, động địa” khắp vùng cao nguyên đá Đồng Văn thì người ta không khỏi giật mình hoảng hốt.
Thò Chúng Hờ là con cả trong một gia đình dân tộc Mông nghèo, có tới 7 anh em. Hờ không biết chữ nhưng biết yêu thương, biết hy sinh cho các em quên cả bản thân mình. Năm 16 tuổi, Hờ thuận theo lời cha mẹ cưới một cô gái hơn mình 6 tuổi để nhà có thêm người làm, giúp gia đình ít bị đứt bữa trong những ngày giáp hạt. Vợ chồng Hờ sinh liền tù tì 3 đứa con nên gánh nặng áo cơm càng đè nặng lên đôi vai của Hờ.
Toàn cảnh phiên tòa xét xử Thò Chúng Hờ
Gánh nặng ấy càng nặng hơn khi ông Thò Chúng Pó - cha Hờ bị tai nạn trong một lần đi rừng, từ đó bị liệt chỉ nằm một chỗ. Hờ vừa phải lao động kiếm ăn hàng ngày lại vừa phải phục vụ mọi sinh hoạt, cơm nước cho cha rất vất vả. Đã vậy, người cha bệnh tật nên khó tính lại rất hay gây sự, không vừa lòng với Hờ khiến nhiều khi Hờ rất ức chế, bức xúc nhưng phận làm con vẫn phải nhẫn nhịn, chịu đựng. Tuy nhiên, vợ Hờ thấy bố chồng thường xuyên cáu giận, chửi mắng vô cớ nên cô đã dắt díu đàn con chuyển đi nơi khác sinh sống. Từ đó, Hờ có vợ con mà thành ra sống độc thân.
Trưa 29/5/2014, Hờ nấu cơm trưa cho hai bố con xong, sắp mâm ăn thì thấy ông Pó đang ngủ nên Hờ ăn cơm, uống rượu trước. Đến khoảng 14 giờ, Hờ dọn bát cất đi và đi quét nhà rồi tiếp tục lấy rượu ra uống, trong lúc Hờ đang uống rượu thì ông Pó gọi Hờ lấy cơm cho mình ăn. Hờ nói: “Con vừa ăn cơm xong, bát dọn để kia còn chưa rửa, bố lại đói rồi à, nếu thế thì bố chờ con một tý để con quét nhà xong con sẽ lấy cơm cho bố ăn”, nhưng ông Pó không nghe, đòi Hờ phải lấy cơm cho mình ăn ngay.
Do Hờ không lấy nên ông Pó chỉ tay vào con dao cài ở vách nhà cách giường ông Pó nằm khoảng 3m và nói: “Nếu mày thấy nuôi dưỡng tao khổ quá thì mày lấy con dao kia chém cho tao chết đi để mày được sung sướng”. Hờ trả lời: “Sao bố nói vậy, bố là bố của con, bố bị liệt 13, 14 năm nay con chăm sóc bố có bao giờ con than phiền, trách móc gì bố đâu? Bố chờ tý con quét nhà xong con sẽ lấy cho bố ăn, con đang dở tay nên làm nốt cho xong”.
Tuy nhiên, ông Pó vẫn không chịu hiểu, gào to: “Mày không lấy cơm cho tao ăn thì mày lấy con dao kia giết tao đi, nhanh lên”. Khi thấy Hờ đi về phía con dao bầu gài ở vách nhà thì ông Pó lại nói: “Con dao kia bé quá không giết được tao đâu, mày đi tìm con dao thái cỏ bò mà chém”. Rồi ông Pó dùng tay trái chỉ vào má trái của mình thách thức: “Đây, mày có giỏi thì chém vào chỗ này này”.
Đang say rượu, Hờ tức giận chạy đi lấy con dao thái cỏ bò dựng ở sát tường đi về phía giường ông Pó đang nằm rồi gài chốt tất cả các cửa ra vào của ngôi nhà. Lúc này có mấy người em Hờ nghe tiếng hai cha con to tiếng thì đứng ở cửa sổ phía Tây của ngôi nhà can ngăn Hờ và kêu Hờ ra mở cửa, nhưng Hờ nhất quyết không chịu mở. Trong khi đó, ông Pó vẫn thách thức Hờ nên Hờ quát dọa mục đích để ông Pó im: “Ông giỏi, tý tôi cho ông thành ba khúc”. Tuy nhiên, ông Pó không im mà tiếp tục gào lên thách thức. Trong cơn say rượu, Hờ đã dùng dao sát hại đấng sinh thành, bất chấp sự kêu gào bất lực của những người em.
Khuôn mặt thất thần của Hờ sau khi nghe Tòa tuyên án
Khi những người em phá được cửa xông vào nhà thì bị Hờ cầm dao đuổi và quát: “Thằng nào vào đây tao chém chết”. Mấy người em đã liều chết xông vào tước hung khí trên tay Hờ, quá trình xô xát anh Sùng Vả Pó, là em rể của Hờ bị chém vào vùng mặt gây tổn hại nhẹ, còn ông Thò Chúng Pó bị chém tử vong tại chỗ. Thò Chúng Hờ bị bắt ngay sau đó.
Nỗi đau sau thảm án
Trong phiên tòa sơ thẩm diễn ra cách đây ít lâu, TAND tỉnh Hà Giang đã đưa Thò Chúng Hờ ra xét xử. Tuy biết rằng tội ác nào cũng phải trả giá, thế nhưng rất những người tham dự phiên tòa hôm ấy vẫn day dứt với câu hỏi không hồi đáp, một khi huyết thống nhạt nhòa, thì người ta bấu víu vào đâu để đòi lại niềm tin? Một cụ già đầu tóc bạc phơ, chắc là hàng xóm của ông Thò Chúng Pó, đã bảo rằng: "Từ nhỏ đến lớn, thằng Hờ là đứa ngoan ngoãn, hiền lành, chịu thương chịu khó. Chắc là do rượu vào không làm chủ được bản thân nên mới gây nên cái tội tày trời như thế. Cả bản ai cũng thương cho nó".
Suốt cả phiên xét xử, Hờ không dám ngẩng đầu lên lấy một lần. Khuôn mặt Hờ luôn cúi gằm chịu trận. Có lẽ, Hờ sợ phải đối diện với hàng trăm cặp mắt của người thân, gia đình và hàng xóm láng giềng đang đổ dồn về phía vành móng ngựa. Ai cũng muốn nhìn tận mặt kẻ đã gây nên tội ác làm chấn động khắp vùng cao nguyên đá.
Trước Tòa, Hờ khai rằng: “Tại vì lúc đó bị cáo say quá, không biết gì. Lại nghe thấy bố mắng chửi nhiều quá nên bị cáo không kìm nén được. Nghĩ bố không còn thương mình nữa, nên bị cáo mới quyết định hành động như vậy…”. Nghe những lời bộc bạch có phần ngô nghê của bị cáo người Mông ấy, người xem thấy vừa thương, vừa giận. Bà Sùng Thị Pàng, 61 tuổi, hàng xóm của Hờ bảo: "Khi thằng Hờ bị bắt, cả bản đều bất ngờ. Nó lành như cục đất, ai nói gì hay trêu chọc cũng chỉ cười, cả đời không gây gổ đánh lộn bao giờ. Chúng tôi đâu có ngờ vì rượu mà nó lên cơn điên loạn, hóa dại mất khôn để làm cái việc mất tính người như thế".
Chẳng có ngôn từ nào có thể nói lên hết được sự đau đớn và bàng hoàng của những người thân trong gia đình tội nghiệp này. Hai chị gái Thắng ngồi thất thần góc hội trường xét xử, khuôn mặt thất thần. Có lẽ, họ vẫn còn không dám tin vào cái họa cốt nhục tương tàn lại rơi trúng gia đình nhà mình. Cứ như vết cắt của mảnh chai, cứa vào lòng sâu hoắm. Thật sự, họ không thể nào hình dung được, tại sao Hờ lại hành xử với bố mẹ ruột của mình theo cách tàn nhẫn đến thế. Vẫn biết, đời sống nhiều bất trắc, đôi khi là cả những bế tắc đến mức cùng cực. Nhưng, thay vì nghĩ đến tình nghĩa, đạo lý làm người, Hờ lại chọn cách khác…
Quả thật, ngồi nghe về những đau thương mà gia đình nhỏ bé này phải gánh chịu, người ta không khỏi có cảm giác chua chát. Trước Tòa, Thò Sính Lùng, em trai của Hờ nói: "Dù sao Hờ cũng là anh trai tôi, chẳng qua vì rượu say, lại phải nghe bố tôi chửi mắng rất nhiều nên anh ấy nóng giận quá mà gây nên tội. Anh ấy còn có một vợ và ba đứa con nhỏ, xin Tòa mở lượng khoan hồng".
Khi nghe những lời gan ruột từ người em trai, Hờ chỉ biết cúi đầu lặng lẽ. Còn vợ con của Hờ không có gì ngoài nước mắt. Hình ảnh người vợ Mông bìu ríu 3 đứa con thơ, ngồi khóc rưng rức ngoài hành lang hội trường xét xử khiến cho những người xem không khỏi cầm lòng. Rồi đây, người vợ ấy sẽ sống ra sao trước búa rìu dư luận, còn những đứa trẻ, liệu chúng có còn tiếng cười mũi dãi? Quả thật, đằng sau thảm án này là quá nhiều những nỗi đau…
Hội đồng xét xử nhận định, hành vi phạm tội của Thò Chúng Hờ là đặc biệt nghiêm trọng, gây phẫn nộ trong dư luận. Chỉ vì bị thách thức trong cơn say mà bị cáo đã ra tay sát hại dã man người cha ruột của mình, càng đáng lên án hơn nữa khi nạn nhân là người tàn tật, phải nằm một chỗ. Sau giờ nghị án, HĐXX phúc thẩm tại tỉnh Hà Giang đã tuyên phạt bị cáo Thò Chúng Hờ tù chung thân về tội “Giết người”.
Nghe Tòa tuyên án, Hờ đứng không vững, ngồi thụp xuống phía sau vành móng ngựa. Khi bị dẫn giải ra xe bít bùng về lại trại giam, Hờ cố nhướng mắt nhìn về phía mấy đứa con, mắt đỏ hoe. Chứng kiến cảnh đó, rất nhiều người thấy tiếc cho Hờ. Giá như Hờ được ăn học đàng hoàng, biết làm chủ bản thân thì đã không gây nên tội ác để rồi phải chịu một cái kết cục buồn thảm như hôm nay. Đồng thời, các con của Hờ cũng không phải sống thiếu vòng tay chăm bẵm của bố khi chúng vừa mới kịp lên năm, lên bảy.