Dùng dao chém người vì không xin được xăng

Tòa tuyên án - Ngày đăng : 14:07, 19/08/2015

Ngày 18/8, TAND tỉnh An Giang xét xử sơ thẩm, đã tuyên phạt Lê Công Dụng (SN 1995) 12 năm tù và Nguyễn Hữu Cường (SN 1996) 9 năm tù (cùng trú tại xã Bình Hòa, huyện Châu Thành, tỉnh An Giang) về tội “Giết người” (chưa đạt).

Tại phiên tòa, HĐXX cũng buộc hai bị cáo cùng có trách nhiệm liên đới bồi thường cho người bị hại số tiền hơn 35 triệu đồng.

Theo cáo trạng, khoảng 20 giờ 30 ngày 02/8/2014, sau khi uống rượu, Cường điều khiển xe mô tô chở Dụng tìm nơi uống rượu tiếp, khi đến khu vực ấp Phú Hòa 1, xã Bình Hòa, huyện Châu Thành thì xe hết xăng, cùng lúc gặp Huỳnh Văn Tèo (SN 1984) điều khiển xe mô tô ngược chiều, Cường liền chặn xe hỏi xin xăng, Tèo không cho dẫn đến cự cãi. Dụng dùng nón bảo hiểm đánh nhiều cái vào vùng đầu làm Tèo ngã xuống đường, được mọi người can ngăn, Dụng và Cường dẫn xe về.

Trên đường về, Dụng rủ Cường lấy dao trở lại chém Tèo. Về đến nhà, Dụng lấy hai cây dao yếm (một cây dài 31 cm, cây dài 36 cm) mỗi người một cây, rồi cả hai đến nhà ông Huỳnh Văn Khẩu (cha ruột Tèo), thuộc ấp Phú Hòa 1, xã Bình Hòa, huyện Châu Thành.

Đến nơi, khi thấy Tèo đứng trước nhà, Dụng tri hô và cả hai dùng dao chém nhiều nhát trúng vào vùng đầu làm Tèo ngã xuống đất bất tỉnh, được mọi người phát hiện, can ngăn, đưa Tèo đi cấp cứu, điều trị, đến ngày 6/8/2014 thì ra viện, nhưng mang thương tật 36%.

Dùng dao chém người vì không xin được xăng

Các bị cáo tại tòa

Gây án xong, Dụng và Cường cầm dao bỏ chạy và đã được gia đình đưa đến Công an đầu thú. Đến ngày 8/8/2014, cả hai bị khởi tố, điều tra.

HĐXX nhận định, hành vi phạm tội của hai bị cáo là đặc biệt nghiêm trọng, việc các bị cáo dùng dao là hung khí nguy hiểm chém nhiều nhát vào vùng đầu, nạn nhân không chết là do được can ngăn, cứu chữa kịp thời, nằm ngoài mong muốn của bị cáo, hành vi phạm tội của các bị cáo đã trực tiếp xâm phạm đến tính mạng, sức khỏe của người khác, gây mất an ninh trật tự tại địa phương, nên cần có mức án nghiêm mới đủ tác dụng giáo dục, răn đe, góp phần phòng ngừa chung cho xã hội.

Tuy nhiên, xét thấy trong quá trình điều tra và tại phiên tòa, hai bị cáo tỏ rõ thái độ thành khẩn khai báo, ăn năn, hối cải, bị cáo Cường khi phạm tội là người chưa thành niên, cả hai đều chưa có tiền án, tiền sự, là thành phần lao động nghèo, học vấn thấp, hiểu biết pháp luật có phần hạn chế, phạm tội chưa đạt, sau khi phạm tội đã ra đầu thú và gia đình hai bị cáo đã bồi thường 26 triệu đồng để khắc phục hậu quả, được người bị hại xin giảm nhẹ hình phạt, nên đã tuyên mức án như trên.

Duy Bình