Đạo chích kể chuyện “tai nạn nghề nghiệp”

Ký sự pháp đình - Ngày đăng : 06:30, 12/12/2017

Bị cáo Dương Văn Ngọc (SN 1983, quê Trà Vinh, ngụ huyện Bình Chánh, Tp. Hồ Chí Minh) không được đến trường như bạn bè cùng trang lứa.

Do không có trình độ, ham hưởng thụ lại lười lao động, Ngọc chọn con đường trộm cắp. Trước vành móng ngựa tại TAND huyện Bình Chánh, Ngọc khai lại chuyện “rủi ro” khi vượt rào sắt để trộm cắp dẫn tới bị thương và lại “xộ khám”...

Nghe Dương Văn Ngọc khai về chuỗi “thành tích bất hảo” trong quá khứ, những người dự khán phiên tòa đều ngán ngẩm. Thời điểm mới 23 tuổi, Ngọc đã bị bắt trong một phi vụ bất thành, bị TAND huyện Cầu Kè, tỉnh Trà Vinh xử phạt 12 tháng tù giam về tội “Trộm cắp tài sản”.

Chấp hành xong hình phạt tù ngày 12/12/2005, Dương Văn Ngọc chẳng những không “tu thân”, bị cáo lại tiếp tục tái phạm. Ngày 16/6/2006, Ngọc bị TAND huyện Cầu Kè, tỉnh Trà Vinh xử phạt 24 tháng tù giam về tội “Trộm cắp tài sản”.

Sau bản án trên, Ngọc nhận thấy không thể tiếp tục gây án ở quê nên bỏ lên Tp. Hồ Chí Minh mưu sinh. Ngọc tiếp tục “ngựa quen đường cũ” và bị TAND quận 12 tuyên phạt 1 năm 6 tháng tù giam về tội “Trộm cắp tài sản”. Ngày 21/01/2016, Ngọc ra tù nhưng không nộp tiền thi hành án phí và vẫn “thủy chung” với nghề đạo chích. Để có phương tiện trộm cắp, Ngọc bỏ 1,5 triệu đồng mua chiếc mô tô biển số 49FA-4168 của một người không rõ lai lịch.

Thời gian này, Ngọc quen biết và sống chung với Nguyễn Thị Trân như vợ chồng. Do không nghề nghiệp, lại thiếu tiền tiêu xài nên Ngọc nảy sinh ý định trộm cắp tài sản của người khác bán lấy tiền. Khoảng 1 giờ 30 phút ngày 25/7/2017, Ngọc điều khiển xe mô tô biển số 49FA-4168 chạy lòng vòng tìm tài sản sơ hở để trộm cắp.

Khi Ngọc chạy đến Trường Mầm non Hoa Sen (xã Lê Minh Xuân, huyện Bình Chánh, Tp. Hồ Chí Minh), Ngọc sáng mắt nhìn thấy ngay dưới sàn cửa ra vào có một máy tính laptop hiệu Asus và  điện thoại di động hiệu Samsung Galaxy - J1. Đây là tài sản của em Nguyễn Văn Trường, sinh viên Trường đại học Luật Tp. Hồ Chí Minh đang tham gia chiến dịch Mùa hè xanh tại xã Lê Minh Xuân và được bố trí ngủ qua đêm tại trường.

Lập tức, Ngọc nảy sinh ý định lấy trộm số tài sản trên. Chạy xe qua khỏi trường khoảng 100m, Ngọc dừng xe lại và đi bộ trở lại trường. Ngọc khai: Bị cáo nhẹ nhàng trèo qua hàng rào, lén lút tiến lại vị trí em Trường đang nằm ngủ rồi với tay lấy trộm máy tính laptop và điện thoại di động rồi nhanh chóng trở ra hàng rào. Lúc này, em Trường giật mình thức giấc phát hiện nên tri hô. Tuy biết hành vi bại lộ nhưng Ngọc vẫn bình tĩnh để máy tính laptop và điện thoại di động ở khe khung sắt hàng rào rồi nhanh chóng trèo qua hàng rào ra bên ngoài cầm lấy laptop và điện thoại lên xe bỏ chạy.

Khi về đến phòng trọ, Ngọc mới phát hiện chân trái bị thương trong quá trình trèo hàng rào tháo chạy. Thấy vậy, Ngọc kêu Trân chở đến phòng khám Gia Định  tại huyện Bình Chánh, Tp. Hồ Chí Minh chữa trị vết thương. Sau khi khám xong, Ngọc không có tiền trả nên thế chấp điện thoại di động vừa trộm được của em Trường cho phòng khám.

Ngọc không ngờ việc “thế chấp” điện thoại nêu trên lại khiến y bại lộ. Đến trưa 26/7/2017, Ngọc mang theo laptop lấy trộm được điều khiển xe mô tô biển số 49FA-4168 chở chị Trân đến phòng khám Gia Định trả tiền viện phí để chuộc lại điện thoại thế chấp. Tuy nhiên, khi Ngọc vừa nhận lại điện thoại thì bị Công an xã Lê Minh Xuân phát hiện đưa về làm việc, lập hồ sơ ban đầu chuyển đến cơ quan Cảnh sát điều tra Công an huyện Bình Chánh thụ lý theo thẩm quyền. Tại cơ quan Cảnh sát điều tra Công an huyện Bình Chánh, Ngọc khai nhận toàn bộ hành vi phạm tội. Qua kết luận định giá, tổng giá trị tài sản Dương Văn N chiếm đoạt là 7,87 triệu đồng.

Qua xem xét, HĐXX nhận định tính đến ngày phạm tội, bị cáo Ngọc có  tiền án chưa được xóa án tích nhưng vẫn tiếp tục phạm tội, vì vậy lần phạm tội này của bị cáo thuộc trường hợp tái phạm. Hành vi của bị cáo là nguy hiểm cho xã hội, trực tiếp xâm phạm đến quyền sở hữu đối với tài sản của người khác. Tại thời điểm phạm tội, bị cáo là người trưởng thành, có đủ năng lực trách nhiệm hình sự, có khả năng nhận thức, điều khiển hành vi của mình. Bị cáo biết việc trộm cắp tài sản hợp pháp của người khác là trái với quy định của pháp luật nhưng vì vụ lợi mà bị cáo cố ý thực hiện hành vi phạm tội.

Sau khi cân nhắc các tình tiết, HĐXX tuyên phạt Dương Văn Ngọc 2 năm tù về tội “Trộm cắp tài sản”; tịch thu sung quỹ nhà nước chiếc xe mô tô biển số 49FA-4168 của Ngọc dùng làm phương tiện phạm tội. Với 4 lần ra Tòa lĩnh án, không biết đến bao giờ Ngọc mới “tỉnh ngộ”? n

* (Tên nhân vật đã được thay đổi).

An Dương