Gặp người thợ hơn nửa thế kỷ 'đè đầu, vít cổ thiên hạ' giữa lòng Hà Nội
Xã hội - Ngày đăng : 08:25, 07/08/2014
82 tuổi, 64 năm cắt tóc tại Hà Nội. Và chuyện có những vị khách quen đã 4 đời cả gia đình đến chỗ ông cắt tóc không phải là không có. Đó chính là ông Ngô Trường Thọ, ông già được gắn liền với cái tên hiệu cắt tóc “cổ" nhất Hà Nội.
.
Lối đi của hợp tác xã cắt tóc Thăng Long ở 94 Lê Văn Hưu là tiệm cắt tóc của ông Thọ với gian phòng 8m2 đã trở thành thân quen với nhiều người Hà Nội nơi đây.
Ông Ngô Trường Thọ sinh năm 1932, bắt đầu làm nghề cắt tóc từ những năm 1950, sau 11 năm cắt tóc ở trên vỉa hè phố Nguyễ Du thì ông chuyển về 94 Lê Văn Hưu thuê nhà làm nơi cắt tóc
2 chiếc ghế song hành cùng với ông suốt hơn 60 năm đã trở nên cũ kỹ, nhẵn bóng và nhiều mối nối như một minh chứng cho cái nghề mà ông đã theo đuổi hơn nửa thế kỷ này.
Những người tới chỗ ông cắt tóc chủ yếu là các vị khách quen, tuổi trung niên và giá cho mỗi lần cắt là 20.000 đồng. Mỗi ngày đều đặn ông vẫn đón hàng chục vị khách tới quán ông.
Khách hàng đến đây cắt tóc đều hài lòng với cách phục vụ của ông. Ông chia sẻ “tuổi này cắt tóc thì không còn đẹp nhưng kinh nghiệm thì có, và đặc biệt là luôn chiều và không cáu gắt với khách”
Đôi bàn tay già nua, nhăn nheo nhưng không biết đã “tô xuân” cho bao nhiêu vị khách đến với ông suốt 64 năm cầm kéo của ông.
Trước ông có gội đầu nếu khách có nhu cầu nhưng nay đã già, ông không còn làm và khách cũng không yêu cầu gội đầu tại quán của ông nữa.
Giữa cuộc sống tấp nập nơi phố thị ông vẫn đều đặn làm cái công việc mà ông tự hào đã nuôi lớn 6 người con trong gia đình, bây giờ cắt tóc không phải vì tiền bạc mà như một thói quen, một thú vui để khuây khỏa tuổi già của ông.
Bộ đồ nghề với tông đơ, kéo, lược đã theo ông cả chục năm luôn được ông trân trọng và bảo quản cẩn thận.
Công việc nó như đã ăn vào máu của ông khi mà hàng ngày ông vẫn cứ cắt tóc và không từ bỏ. Người con út đang sinh sống bên Đức khuyên ông nghỉ làm để sang đó an nghỉ tuổi già nhưng ông không nghe và vẫn muốn gắn bó với nghề.
Tuy sức khoẻ đã giảm nhưng ông vẫn tự mình quét rọn căn phòng sau mỗi buổi cắt tóc.
Buổi chiều, hết khách, đúng 18h ông dắt xe đạp ra về nhà ở dốc Thọ Lão
Trước kia quán ông chỉ đơn giản ghi trên cánh của dòng chữ “hôm nay cắt tóc” là những vị khách đã biết để đến. Còn bây giờ ông có thêm một biển hiệu được treo trước cửa quán.