Bố mẹ ơi, con không muốn lựa chọn!

Nguyễn Đình Kim Cương| 02/01/2016 07:00
Theo dõi Báo điện tử Công lý trên

Trước mặt là vị chủ tọa phiên tòa, hai bên là hai người thương yêu nhất. Miệng nó méo xệch, mắt sưng húp, lệ trào thành dòng ướt sũng khuôn mặt. Nó nghẹn ngào, đôi môi run rẩy mếu máo khi toà hỏi: ''Cháu thích ở với ai, bố hay mẹ?''.

Đôi mắt nó nhìn hết bên này rồi lại nhìn bên kia, hết kéo áo bố rồi kéo áo mẹ: ''Bố ơi!...Mẹ ơi!…con không…muốn.. đâu..'. Bất giác nó vụt chạy, hai người ở hai đầu chiến tuyến vẫn giữ khuôn mặt sắc lạnh nhìn vào hư vô.

Anh là kĩ sư xây dựng, gặp và yêu chị, con một gia đình quyền quý vốn sống trong nhung lụa, được chiều chuộng như một cô công chúa. Hai người kết duyên, rồi đứa bé ra đời, hạnh phúc trọn vẹn tưởng không còn gì hơn thế.

Vì công việc, anh thường công tác xa nhà, chị một mình trong ngôi biệt thự rộng, công việc chính là nuôi con và làm nội trợ, nhưng cũng khá vất vả. Thương chị, anh thuê người giúp việc. Dư thời gian nên chị có điều kiện để chải chuốt, ăn diện như thời thiếu nữ. 

Bố mẹ ơi, con không muốn lựa chọn!

Ảnh minh họa

Ngày xưa, chị đẹp rực rỡ, lắm người theo đuổi, trước khi đến với anh, chị đã trải qua biết bao cuộc tình, chính vì thế những ngày vắng anh, chị lại tìm đến những người bạn của một thời. Chị giao con hẳn cho người giúp việc, để tìm cho mình những nguồn vui riêng.

Đứa bé không hiểu được chuyện gì, nó chỉ biết rằng trước kia, nó được ngủ chung, được nằm trong vòng tay ấm áp của mẹ, nhưng giờ nó phải một mình nơi phòng vắng. Nhiều đêm, nhớ hơi mẹ, nó vùng dạy chạy vào phòng léo nhéo khóc gào, không hiểu sao lúc đó mẹ nó giận dữ hốt hoảng, chẳng dỗ dành như ngày xưa mà nắm tay lôi nó tống vào phòng riêng khóa chặt cửa, mặc nó khóc gào tới sáng. Nhiều lần như thế nó sợ, khi nỗi nhớ dâng trào chỉ dám ngồi trước khe cửa chờ bóng mẹ về.

Mỗi đêm về, đứa bé thấy mẹ dẫn theo bóng một người nào rất lạ rồi nó tự hỏi: ''Khuya rồi, ai còn vào nhà mình, sao không ở phòng khách lại lên phòng bố mẹ?''. Nó nghĩ, ''chắc thiếu bố, mẹ ngủ một mình không quen, nên rủ bạn ngủ cùng cho vui''.

Ngày anh về, đứa bé ngập tràn trong hạnh phúc bởi tình thương cháy bỏng của người cha đối với con sau bao năm xa cách. Nhưng niềm vui chưa trọn, nó đã phải chứng kiến cảnh anh chị thường xuyên cãi vã nhau.

Chị lạnh nhạt trong ái ân, không bù đắp khoảng trống mấy năm trời anh khát khao có được. Nó nghe bố buồn bã nói: ''Mẹ không cho bố ngủ chung''. Nó hồn nhiên: ''Sao bố không rủ một cô bạn khác đến ngủ cùng cho vui, những ngày vắng bố mẹ thường rủ người khác ngủ chung''.

Một ngày nọ, anh bảo phải đi công tác xa, hôm tiễn anh đi, chị rất vui, một tay dắt con, một tay xách hành lý. Đêm đó, đang say giấc, đứa bé bỗng giật mình bởi tiếng chửi bới, tiếng đấm đá nhau, cùng bước chân ai đó chạy trốn.

Nó chạy sang phòng của bố mẹ thì chứng kiến mặt anh đằng đằng sát khí đang bóp chặt cổ chị. Nó khóc thét, van lạy, ôm chân anh: ''Mẹ chết mất…mẹ chết mất''. Bất ngờ, anh quay sang nó chửi rủa: ''Súc sinh, chắc mày không phải con tao..'' và chị cũng thét lên: '' Đúng...con người khác''.

Hai người đưa nhau ra tòa, đứa trẻ không có tội tình gì, nhưng giờ nó phải lựa chọn giữa bố và mẹ. Nó không muốn điều đó, nó chỉ biết khóc. Bố mẹ ơi, con không muốn lựa chọn.

Phiên toà kết thúc, đứa trẻ về ở với ông bà nội, thiếu thốn tình thương của mẹ, sự dỗ dành dạy bảo của cha, rồi đây cuộc đời nó sẽ ra sao khi bố mẹ nó để trả đũa nhau đã tìm một cuộc sống mới ngay sau đó. 

Đọc tiếp
(0) Bình luận
Nổi bật
Đừng bỏ lỡ
Bố mẹ ơi, con không muốn lựa chọn!